Tôi và thằng Thiên nhìn nhau, hoảng hốt.
- Sao mẹ mày về sớm thế?
- Tao không biết, chắc lấy đồ.
- Tao làm gì bây giờ?
- Trốn mau lên!
Tôi ném nó vào tủ đồ phòng tôi, dặn dò:
- Tao bảo ra thì hãng ra đấy nhé.
Nó gật đầu, mẹ lao vào ôm tôi:
- Bé Hành à, bố bắt nạt mẹ.
Tôi vội vã hỏi:
- Sao vậy mẹ?
Bố lao vô giải thích:
- Mẹ mày cứ đòi mua áo đôi, ngại ơi là ngại.
- Ớ, đã già đâu mà ngại. Bao nhiêu ngươi mua kia kìa, em cũng muốn.
Bố lo giải thích, chợt mẹ nhìn tôi:
- Sao lại trang điểm vậy?
Tôi loạn kinh khủng, giải thích:
- Con đi chơi với Phương mà huỷ, lười quá nên không tẩy.
- Ờ, con với nó vừa ăn cơm đúng không.
- Dạ... Vâng.
Mẹ lại bị cuốn vào chiều của bố. Giận dỗi:
- Anh mà không mua, cả ngày hôm nay tôi dỗi cho ông xem.
Tôi hớn hở:
- Đúng rồi đó ba, mua đi chứ. Mình còn trẻ thì mình phải hết mình vô.
Nghe ý kiến của tôi, mẹ thơm chùn chụt lên má rồi đợi gật đầu từ bố.
Bố lắp bắp:
- Được rồi, mình chọn đi, tôi mua.
Đấy, thế là hai anh chị tươi trẻ tiếp tục ra khỏi nhà đi mua quần áo. Tôi vội vã cánh tủ ra, nhìn gương mặt thằng Thiên đang nhìn cười.
- Bé Hành à?
Vãi, cái méo gì cũng để ý được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuoi-cua-hoa-huong-duong/2712651/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.