Một căn phòng đen lẳng lặng, tiếng khóc nhỏ vang lên.
Nơi người đàn ông ôm chiếc đàn và ngồi trên chiếc ghế. Là anh ta sao? Cô gái kia, thế nào rồi...?
Người đó cứ khóc mãi, đoạn lau nước mắt nhưng vẫn nức nở. Tiếng thở dồn dập, tiếng đan vang lên:
- "Now everything is perfect,
I know this love is worth it
Our miracle in the making
Until this world stops turning
I'll still be here waiting and waiting to make that vow that I..."
Là một bài tiếng anh, âm thanh cứ nghèn nghẹn, cứ ấm ức vô cùng. Tôi cố lắng nghe như một sự an ủi, vì bây giờ tôi cũng rất đau...
- "I do love you, yes I do love you
I'll be waiting till hear you say I do
Cause I love you, I do
I'll be by your side till the day I die
I'll be waiting till I hear you say I do
Something old, something new
Something borrowed, something blue
I'll be waiting till I hear you say, I do
We're shining like a diamond, just look at us nowI wanna hear you say I do...!!"
Lời bài hát, tôi hiểu, là cái bài tôi đã từng nghe qua. Cảm giác ngày trước khi nghe bài ấy rất hay, rất dào dạt. Nhưng hôm nay, tiếng đàn thêm da diết, thêm buồn đau.
Chàng trai ấy từ từ đứng dậy, đứng lại một chút...
Rồi từng đồ đạc bị đập phá, tiếng hét kinh hoàng. Ánh sáng của chiếc nhẫn tiếp tục sáng lên, ánh sáng ấy lại mở ra một khung cảnh khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuoi-cua-hoa-huong-duong/2712574/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.