🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đầu ngày lớp 10, con Phương chấp niệm tôi là con điên khi nó bắt chuyện với tôi mà tôi chẳng chịu trả lời.



Nhưng sau khi đỡ được cây son nó yêu thích nhất nó lại quay ra cố gắng làm bạn với tôi kể cả việc tôi đập vỡ cái gương của nó. Nhưng rồi...Hai đứa vẫn rất thân thiết.



Đầu năm lớp 10, con Phương dám đứng lên cãi nhau với cô Thanh chỉ vì tính thiếu 0.1 điểm cho tôi. Mấy lớp khác thấy điểm tôi cao lại quay ra bảo do con Phương kêu cô Thanh nâng điểm cho, nó tôi không biết nhục.



Vốn nó là người dễ tính nhưng khi cục lên rất đáng sợ. Hôm đó, lũ ấy đã bị bầm dập, nhưng lời chửi bới vẫn in sau trong tâm trí tôi:



- Lũ chúng mày bị thiểu năng à, mẹ tụi bay cắt dây rốn chứ có cắt trí thông minh tụi bay đâu mà nói năng như mấy con khuyết tật. Mà chúng mày có học ở lớp này đâu, nghĩ lớp C là không được phép học giỏi chắc?



Và đó là cái sợi dây nối tình bạn này đến bây giờ. Đúng, ấn tượng lắm...



Đầu năm ấy cũng có một thằng đi muộn, phá tan giấc mộng ngồi một mình của tôi.



Có kẻ hôm học thứ 2 mới thong thả chạy vào, gãi đầu:



- Xin lỗi thầy, em đến trễ.



Cái đầu tóc gọn gàng tôi khẽ nhếch mép, là nói dối.



- Không sao, vẫn còn một chỗ trống.



Thầy chỉ tay phía tôi, nó lẳng lặng đi về phía tôi, phá tan giấc mộng đẹp. Tôi ấm ức trong lòng, nó

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuoi-cua-hoa-huong-duong/2712575/chuong-46.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nụ Cười Của Hoa Hướng Dương
Chương 46: Những cơn đau không có tên
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.