Tường Vi viện
Thẩm Gia Vy ngồi dưới gốc cây lớn, gió nhè nhẹ thoáng qua làm mái tóc và tà áo nàng lay động. Nàng đưa mắt nhìn bầu trời cao trong vắt không một gợn mây, hào quang xuyên qua kẽ lá phản chiếu lên mắt nàng, tâm tình lại không bình ổn giống vẻ bề ngoài an tĩnh.
Lúc nãy nàng soi bóng mình phản chiếu trên mặt hồ Liên Trì mắt nàng thật sự có màu xanh nhưng rất tối không thể nhìn rõ, khi nàng ngẩn đầu hỏi Mi Tâm có thấy mắt nàng khác thường không, Mi Tâm cúi xuống nhìn nàng kinh ngạc không thôi, liền nói với nàng có thể nhìn thấy rất rõ ràng.
Trong lòng Thẩm Gia Vy chợt nghĩ. Khi Mi Tâm đứng đối diện với nàng rõ ràng không có nhìn ra nữa điểm khác thường nhưng khi nàng ngồi xuống thấp Mi Tâm đứng ở sau lưng liền có thể nhìn thấy đôi mắt nàng màu xanh lam.
Màu mắt này chính là được thừa hưởng từ mẫu thân của nàng Hạ Mẫn Nguyệt.Thẩm Gia Vy cảm thấy chuyện này thật không tốt, nếu như có một người nào đó cao hơn đứng cạnh nàng nhất định có thể nhìn ra được mắt nàng khác thường, nếu vậy thân phận thật sự của nàng có thể bại lộ. Lẽ nào cuộc sống yên bình sắp phải kết thúc hay sao? Nàng phải làm sao mới có thể che giấu đôi mắt này?
Thân phận thiên kim phủ Hứa quốc công này nhất định làm cho kinh thành Đế Đô một phen dậy sóng. Cả gia đình Hứa Quốc công Hứa Gia Vỹ và phu nhân Hạ Mẫn Nguyệt cùng với tiểu thư Hứa Gia Vy mười lăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-ta-giup-nguoi/1725999/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.