Nhà lao
Trên trời, những cơn mưa nặng hạt không ngừng trút xuống như muốn gội rửa nhân gian tội lỗi, sấm chớp rền vang khắp trời, tiếng gió rít mạnh qua khung của sắt càng thêm đáng sợ, khí lạnh theo đó tràn vào khắp cả căn phòng vốn đã ẩm ướt, lạnh lẽo.
Trên đám cỏ khô, Thẩm Gia Vy chìm vào cơn ngủ mê mang, những cơn ác mộng không ngừng bủa vây lấy tâm khí nàng, kí ức xa sưa tưởng chừng đã bị quên lãng nay lại như cơn sóng không ngừng ùa về đến trong những giấc mơ.
Trong căn phòng sa hoa tráng lệ, một người đàn ông và một người phụ nữ đang ngồi đối diện nhau trên bàn, không biết họ đang nói chuyện gì nhưng nhìn dáng vẻ hai người có lẽ là một chuyện rất quan trọng, nhưng sao, cô gái đứng sau sau cánh cửa kia nước mắt lại không ngừng rơi, nàng đưa tay che miệng lại để không thể bật ra tiếng nấc, đôi mi thanh tú nhíu lại vô cùng đau khổ.
Nàng cố gắng mở mắt thật to, cố gắng tiếng lại gần chỗ bọn họ, thanh âm từng chút rõ ràng hơn:
‘’ Hứa Lưu, tại sao, tại sao?’’
Người phụ nữ hỏi trong đau đớn, cổ họng như nghẹn lại. Người đàn ông ngòi đối diện lại không tỏ ra một chút cảm xúc nào, lạnh nhạt cất lời:
‘’ Nguyên Tiêu, cô đừng quên, mười lăm năm trước chúng ta kết hôn cũng chỉ là một cuộc hôn nhân chính trị mà thôi, cả cô và tôi đều hiểu rõ cuộc hôn nhân này rốt cuộc là vì cái gì.’’
Nước mắt người phụ nữ như chực trào ra nhưng cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-ta-giup-nguoi/1725995/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.