Nhận được sự cổ vũ từ Sở Tiêu đã khiến Thẩm Á Lan tự tin hơn rất nhiều.Cũng làm dũng khí của cô trỗi dậy.
Nhớ thời điểm mấy năm trước đây, lần đầu tiên Thẩm Á Lan gặp Nhã Linh là vào một lần cô bị bắt cóc.
Tên bắt cóc đó uy hiếp cô gọi điện thoại cho người thân mang 1 nghìn tỷ đến chuộc cô về. 16 tuổi Thẩm Á Lan lúc đó rất sợ hãi, nhất là khi bọn bắt cóc kia cứ cách vài phút lại đánh đập cô, còn trích điện cô nữa khiến Thẩm Á Lan toàn thân đều là thương tích. Thẩm Á Lan nhớ rất rõ khi mà cô tưởng chừng mình sắp không chống đỡ được nữa thì chị ấy xuất hiện.
Cùng là beta như nhau, tuy mới 19 tuổi nhưng Nhã Linh sở hữu chiều cao lý tưởng lên tới 1 mét 8, thân hình cao gầy mà cứng cỏi càng tô điểm thêm nét lạnh lùng của chị.
Nhã Linh khi vừa nhìn đến cô chủ nhỏ nhà mình bị tra tấn đến toàn thân bốc ra mùi cháy khét thì tức giận đến hai mắt tóe lửa, nhưng vì lo lắng Thẩm Á Lan vẫn còn trong tay đối phương nên cô nhịn xuống xúc động muốn giết người.
Sau khi mở ra bốn chiếc valy chứa đầy tiền mặt ở bên trong thì bên bắt cóc kia mới chịu thả người, hai bên một tay giao người một tay giao tiền nhưng không nghĩ đến vào thời điểm mấu chốt này bên phe đối phương lại có người nổ súng, họng súng hướng thẳng đến đầu Thẩm Á Lan mà đi.
Sự việc diễn ra rất nhanh, khi cả hai bên hoàn hồn thì Nhã Linh đã thay Thẩm Á Lan đỡ trọn viên đạn kia, máu tươi từ bả vai chảy ra không ngừng rất nhanh đã thấm đẫm một mảng lớn. Thẩm Á Lan rất sợ hãi, nhất là khi thấy chị gái xinh đẹp này vì cứu mình mà bị thương.
Thẩm Á Lan không nhớ lúc đó mình lấy dũng khí ở đâu ra mà lên tiếng quát lớn. " Toàn bộ giết hết cho tôi, không lưu một người sống".
Có lẽ là do bị kích thích khi có người vì mình mà gặp nguy hiểm, cũng có thể là do ngày hôm nay chịu tra tấn quá nhiều nên Thẩm Á Lan vừa hạ lệnh liền là muốn mạng người. Điều đáng nói là thời điểm đó, Thẩm Á Lan vốn chỉ là tiểu thư không được coi trọng tại Thẩm gia hoàn toàn chẳng có địa vị vì nhưng những người kia đều ngoan ngoãn nghe lời, từng tên bắt cóc nằm xuống cho đến khi kẻ cuối cùng không còn sự sống, lúc này Thẩm Á Lan mới dám buông bỏ tinh thần mà chìm vào giấc ngủ sâu.
Thẩm Á Lan hôn mê suốt nửa tháng liền, khi tỉnh dậy thì chuyện cô bị bắt cóc kia cũng đã bị bỏ ra khỏi lịch sử
Thẩm gia, với Thẩm gia một gia tộc am hiểu quân sự như vậy thì việc tiểu thư nhà mình bị bắt cóc chính là một nỗi sỉ nhục, do đó Thẩm Á Lan ở trong gia tộc càng không được xem trọng. Chỉ có duy nhất một người vẫn luôn quan tâm cô, khi hai người lần nữa gặp lại nhau, Nhã Linh tuy vẫn mang vẻ mặt lạnh lùng kia nhưng lại chủ động đến bắt chuyện với Thẩm Á Lan.
"Tiểu thư sức khỏe của cô bình phục tốt chứ".
"Em em không sao rồi, cảm ơn chị hôm đó cứu em".
Thẩm Á Lan còn nhớ rõ nụ cười mỉm của Nhã Linh khi đó như ánh Mặt Trời chiếu rọi trong màn đêm u tối, vốn là mang theo tâm cảm kích đối phương nhưng thời gian dần dần qua đi, hai người cũng trở nên thân thiết hơn. Đặc biệt khi Nhã Linh từng có mấy tháng dọn đến nhà cô sống, hai người thường xuyên trò chuyện với nhau càng để
Thẩm Á Lan chắc chắn rằng mình thích người con gái này, thích chị ấy không vì lý do gì cả, chỉ đơn giản vì khi ở bên chị ấy mới khiến trái tim cô giao động, chỉ khi nhìn chị ấy mới khiến hai mắt cô phát sáng, cũng chỉ có chị ấy mà thôi.
Thế nhưng tưởng chừng những ngày tháng tươi đẹp này sẽ như vậy đến hết đời vậy mà đột nhiên ba của cô qua đời, chị phải rời đi để có một tương lai tốt đẹp hơn, mọi thứ đều như rơi vào sương mù vậy.
Thẩm Á Lan trở lại những ngày tháng bị người khinh thị, bị sỉ nhục là beta mà đòi làm gia chủ Thẩm gia, thế nhưng Thẩm Á Lan không từ bỏ, cô muốn làm gia chủ, cô muốn lấy danh nghĩa người đứng đầu Thẩm gia để đưa chị về bên mình, ngày ấy chị đã nói chỉ cần mình đủ lớn mạnh có thể tự mình ngồi chắc vị trí gia chủ mà không cần chị giúp đỡ thì chị sẽ đồng ý làm bạn gái của mình.
Do đó Thẩm Á Lan vẫn luôn cố gắng, ngay cả khi bài tập huấn của Sở Tiêu có khó khăn, có đau đớn đến thế nào thì Thẩm Á Lan vẫn cố gắng vượt qua được, cho dù chỉ là lết thân thể thì cô cũng lết về đến đích.
Ngày hôm sau, vào buổi tối mọi người trong Y Mặc đều đúng giờ tụ tập ở công ty chờ đợi Sở Tiêu đến, hôm nay
mọi người đều trang điểm và mặc đồ bình thường khi ra ngoài chứ không mặc đồng phục công ty phát nên thoạt nhìn người nào người nấy đều trẻ trung xinh đẹp hơn rất nhiều, đặc biệt là Trịnh Doanh Nhi, cô mặc một chiếc quần bò kết hợp với áo sơ mi trắng nhìn hết sức trưởng thành, kỳ thực là Trịnh Doanh Nhi đang mặc đồ đôi với người nào đó mà thôi.
Sở Tiêu sau đó cũng đã đến, khi vừa thấy chiếc siêu xe hiệu khác của Sở Tiêu thì mọi người trong công ty đều tấm tắc bội phục vị cấp trên nhiều tiền này của mình, không nói đến chiếc xe cũ bị phá hủy do tai nạn kia mà chỉ riêng chiếc này cũng có giá hơn trăm tỷ rồi.
Vừa bước xuống xe Sở Tiêu đã vẫy tay tỏ ý chào hỏi với mọi người, sau đó người nào người nấy lái xe của mình mang theo người yêu nối đuôi nhau thành một hàng dài chạy theo sau xe của Sở Tiêu.
Điều này nhanh chóng thu hút sự chú ý của người đi đường khi chứng kiến cảnh tượng hơn ba mươi chiếc xe nối đuôi nhau chạy thành một hàng dài trên đường, đặc biệt là hai chiếc xe trên cùng kia, chiếc thứ hai cũng có giá mấy chục tỷ còn chiếc đầu tiên thì thiết nghĩ chỉ những người yêu xe mới dám bỏ tiền ra mua. Trên thị trường thế giới chỉ có duy nhất mười chiếc, một trong số đó đang chạy băng băng dẫn đầu kia.
Khi đến khách sạn do đã đặt bàn từ trước nên khi thấy hàng loạt chiếc xe đậu tại trước quán thì các nhân viên trong đây đều nhanh chóng ra tiếp đón.
Ban đầu Sở Tiêu dự định thuê hết khách sạn này nhưng Sở Y Linh không cho là đúng, dù sao khách sạn người ta mở ra để cho mọi người cùng đến thưởng thức, mình đi gần 50 mươi người thì thuê một tầng lầu là đủ rồi. Sở Tiêu nghe vậy thì gật đầu đáp ứng, tầng hai là nơi Sở Tiêu đặt trước, do có báo trước số lượng người đến nên nhân viên trong quán đã sắp đặt mọi thứ chỉnh tề, từng bàn ăn được xếp gọn thành một hàng ngang, sáu người một bàn rất thuận lợi.
Do chỉ có mấy người là có bạn gái nên tổng thể người tham gia tiệc tối cũng không nhiều, Sở Tiêu vì để mọi người thoải mái ăn uống nên không có nói nhiều, chỉ ngồi nói chuyện phiếm với Sở Y Linh.
Ngoài ra vì toàn bộ đều lái xe nên nước uống được thay bằng nước ngọt hoặc nước lạnh chứ không uống rượu.
Bữa tiệc diễn ra trong ba tiếng đồng hồ, đến 10 giờ tối Sở Y Linh đã buồn ngủ rồi nên Sở Tiêu tỏ ý đến đây thôi, trở về nghỉ ngơi để mai còn đến làm nữa.
Khi đoàn người đi xuống dưới sảnh thì có một vài người nhận ra bọn họ muốn xin được chụp ảnh chung, và khi Sở Tiêu được hỏi người ở bên cạnh mình là ai thế thì cô không ngần ngại trả lời
Đó là bạn gái tôi.
Đoàn người vui vẻ rời đi mà không hề hay biết ở một góc dưới đại sảnh này, một đôi mắt mang theo tâm tình phức tạp đang xem bọn họ.
Ba ngày sau đó Nhã Linh thông qua tin tức mà Thẩm Á Lan gửi cho liên tục bắt được mấy cuộc giao dịch trái phép, cũng thu về rất nhiều vũ khí cấm.
Cứ đà này thì chẳng mấy chốc Lăng gia sẽ thật sự mất cả trì lẫn chài.
Mà bên Lăng thị, Lăng Nhiên Hách cũng đang vô cùng tức giận mà quăng đổ mọi thứ trên bàn, ánh mắt hắn lạnh đến thấu xương ra lệnh gì đó với thuộc hạ của mình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]