🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Không đời nào". Lăng Nhiên Hách không thèm nghĩ ngợi liền kiên quyết cự tuyệt. Bởi vì khu ổ chuột Lưu Giang kia là địa bàn mà hắn buôn nhập các loại vũ khí cấm cũng như tồn chữ thật nhiều các loại chất cấm như ma túy, bởi vậy bằng mọi giá hắn đều không thể đưa cho Sở Tiêu.

"Vậy chúng ta không có gì bàn bạc cả. Lăng thị nếu bị cả Sở thị cùng Thẩm thị phối hợp câu xé thì trước sau gì cũng bị phá sản, khu ố chuột kia rồi cũng bị giao bán ra bên ngoài, đến lúc đấy tôi lại tới mua sau cũng được".

"Mày...

Lăng Nhiên Hách hít một hơi thật sâu cố gắng bình ổn tâm tình lúc này mới thở dài một hơi nói.

"Được, tôi giao khu ổ chuột Lưu Giang cho cô. Có điều tôi cần chút thời gian để sắp xếp chuyển dời một ít hàng hóa, sau một tháng rồi lại bàn giao cho cô".

"Không thành vấn đề, vậy một tháng sau tôi lại đến tìm Lăng tổng". Nói rồi Sở Tiêu xoay người rời đi, cô đương nhiên biết lão cáo già kia là muốn đem vũ khí cùng ma túy tại Lưu Giang đi giấu nơi khác, mà vừa hay thứ cô muốn chính là như vậy.

Mục đích Sở Tiêu muốn khu ổ chuột Lưu Giang cũng không phải vì bản thân mình mà muốn giúp đỡ người bằng hữu duy nhất thật lòng đối tốt với nguyên thân chính là Thẩm Á Lan. Khu ổ chuột Lưu Giang là thế lực do các băng đảng có tiếng tăm xây dựng mà nên, Sở Tiêu không muốn nhúng tay vào cuộc chiến này nhưng có thể để

Thẩm Á Lan đến đây tiếp quản Lưu Giang, như vậy địa vị của Thẩm Á Lan trong gia tộc sẽ được gia tăng, dù sao đừng quên Thấm gia nhưng có một chi quân đội chỉ nghe theo mệnh lệnh của dòng chính Thẩm thị, mà hiện tại dòng chính chỉ còn có một mình Thẩm Á Lan.

"Thẩm Á Lan rảnh không, tôi có chuyện muốn nói với cậu".

Thẩm Á Lan hiện tại đang ở nhà Sở Tiêu, do kỳ thi đã kết thúc nên Thẩm Á Lan dọn đến đây ở chung để tiện cho

Sở Tiêu dậy cô luyện võ



Tuy mới ở nhà có một ngày nhưng Thẩm Á Lan với Sở Y Linh giống như hợp nhau từ trước, cả hai chỉ trong thoáng chốc đã thân thiết. Khi Sở Tiêu trở về nhà thì thấy hai người họ đang thi trò ai đứng tấn lâu hơn ai khiến

Sở Tiêu vô ngữ mà than nhẹ một tiếng.

"Có rảnh không, đi lên đây nói chuyện". Sở Tiêu nhắc lại lần thứ hai, lần này hai người kia mới chịu để ý đến cô.

"Rảnh, rảnh mà". Thẩm Á Lan cười toe toét vội vàng thu thế rồi hướng Sở Y Linh vẫy vẫy tay, sau đó chạy đến bên người Sở Tiêu lẽo đẽo theo sau, ai ngờ khi đi qua Sở Y Linh thì Sở Tiêu lại cúi người xuống bế ngang eo đối phương rồi cùng nhau bước lên lầu.

Thẩm Á Lan trợn mắt há hốc miệng, trong lòng thầm mắng Sở Tiêu trăm ngàn lần. Hay cho một cái Sở Tiêu, có ý để Y Linh nghe thấy thì trực tiếp nói chuyện ở đây là được rồi còn bày đặt rủ rê cô lên trên tầng nói chuyện, làm gì mà cứ thích màu mè phát cơm chó thế không biết.

Nghĩ thì nghĩ vậy chứ Thẩm Á Lan vẫn ngoan ngoãn đi theo sau, thi thoảng còn liếc mắt qua đánh giá hai người trước mặt. Giờ thì cô có thể chắc chắn dấu vết trên cố Sở Y Linh là từ đâu mà ra rồi.

Do Thẩm Á Lan là beta nên hoàn toàn không cảm nhận được tin tức tố bằng không ngay từ lúc bước chân vào nhà cô đã có thể cảm ứng được trên người Sở Y Linh có hàm lượng tin tức tố của Sở Tiêu, tuy không nhiều nhưng vẫn có. Mà điều đó có nghĩa là gì, có nghĩa là Sở Tiêu đã trung điểm đánh giấu Sở Y Linh, chỉ thiếu bước để Sở Y Linh mang thai nữa thôi là thành cao điểm đánh giấu rồi.

Kỳ thực Sở Tiêu cũng có phần suy nghĩ ích kỷ vì bản thân mình, cô muốn có thêm không gian riêng tư cho cả hai nên tạm thời chưa muốn có hài tử, dù sao cả hai mới 19 tuổi, thời gian vẫn còn dài để thêm mấy năm nữa rồi cao điểm đánh giấu cũng chưa muộn.

Khi bước đến ghế dựa Sở Tiêu không vội thả Sở Y Linh ngồi xuống mà chính mình ngồi, sau đó Sở Y Linh liền ngồi lên đùi cô.

Sở Y Linh hai má phiếm hồng hơi xấu hổ dự định ngồi dậy, dù sao ở đây còn có Thẩm Á Lan đâu.

"Không sao, không sao hai người cứ tự nhiên đi, cứ xem như tôi không tồn tại là được".

Thẩm Á Lan xua xua tay ra vẻ không có việc gì nhưng Sở Tiêu một cái liếc mắt đã nhìn ra có kẻ nào đó đang lườm cô, ánh mắt chứa đầy sự lên án đang hỏi cô vì sao cứ nhất quyết phát cơm chó cho kẻ đang ế là cô đây. Khi đó



Thẩm Á Lan chỉ nhận lại nụ cười khinh bỉ của Sở Tiêu mà thôi.

"Ngồi đi". Sở Tiêu ngỏ ý bảo Thẩm Á Lan ngồi xuống ghế, khi Thẩm Á Lan đã ngồi đối diện với mình thì Sở Tiêu bắt đầu đi vào vấn đề chính.

"Lăng Nhiên Hách đồng ý bàn giao lại khu ổ chuột Lưu Giang chi tôi rồi, theo như kế hoạch tôi đã đưa ra từ trước thì trong một tháng này Lăng Nhiên Hách chắc chắn sẽ cho người vận chuyển hết đống hàng hóa trái phép kia ra khỏi Lưu Giang. Thẩm Á Lan à, giờ là lúc cậu thể hiện uy quyền của mình".

"Hả, tôi á. Tôi cần phải làm gì". Thẩm Á Lan căng cứng cả người vội lên tiếng dò hỏi.

"Theo như tôi được biết thì ba của cậu có một người thủ hạ rất trung thành tên Nhã Linh đúng không, người này hiện tại cũng đã là tổng chỉ huy quân khu 1, nắm trong tay 70 ngàn quân đội phải chứ"

Thẩm Á Lan khi nghe Sở Tiêu nhắc đến cái tên Nhã Linh thì cũng chỉ giật mình trong giây lát, sau đó có chút xấu hổ nói.

"Chị Nhã Linh quả thật là cánh tay đắc lực của ba mình nhưng sau khi ba mất thì chị ấy đứng về phe trung lập, không phản đối mình cũng không có ý định giúp mình nên việc nhờ chị ấy tham gia vào chuyện này có hơi khó khăn".

"Cậu sai rồi, tôi không bảo cậu đi nhờ vả mà là ra lệnh. Cậu là người thừa kế hợp pháp duy nhất của Thẩm gia, cậu có quyền ra lệnh cho bất cứ ai trong gia tộc mình bao gồm cả Nhã Linh kia, huống hồ gì việc truy bắt đường dây tội phạm là nhiệm vụ của lực lượng cảnh sát không phải sao, Nhã Linh sẽ không cự tuyệt cậu đâu, cứ mạnh dạn mà mở lời nói với cô ấy, tự cô ấy biết mình phải làm gì ".

Thẩm Á Lan vẫn còn do dự nhưng khi đối diện với ánh mắt kiên quyết kia thì cũng đành chấp nhận mà đi về phòng mình bắt đầu gọi điện nói chuyện.

Nửa giờ sau Thẩm Á Lan quay lại phòng Sở Tiêu, trên mặt là vẻ kích động đỏ ửng nói không rõ câu.

"Chị chị ấy đáp ứng rồi, chị ấy nguyện ý phối hợp với chúng ta"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.