🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Từ Lăng thị đến công ty Y Mặc mất khoảng hai giờ chạy xe. Khi Mặt Trời lên cao, cái nắng gắt chiếu rọi xuống mặt đường cũng chiếu lên bóng lưng đang đứng thẳng tắp trước cổng công ty Y Mặc.

Lăng Hạo Nhiên đã đứng yên như vậy gần một tiếng đồng hồ, hắn chờ lâu đến mức sắp sửa nổi điên lên rồi thế mà cánh cổng kia như cũ là khép hờ, không hề có dấu hiệu mở ra.

Xung quanh sớm đã bị người qua đường vây đến chật kín, mọi ánh nhìn khinh miệt đều dừng lại trên người hắn, thậm chí còn có nhiều người không ngại ngần gì mà xông lên định đánh hắn. Cũng may Lăng Hạo Nhiên có mang theo thuộc hạ bằng không hắn định sẵn phải ăn thiệt thòi.

Chờ từ sáng đến gần trưa vẫn như cũ không thấy ai ra tiếp đón mình càng làm Lăng Hạo Nhiên thêm giận dữ, anh ta xoay người lớn giọng nói to mục đích chính là để người bên trong công ty nghe được.

Bên trong Y Mặc lúc này. Sở Tiêu đứng ở bên cửa sổ nhìn xuống đám người Lăng Hạo Nhiên đã rời đi, ánh mắt lạnh nhạt cùng với nụ cười châm chọc kia càng tô điểm thêm phần lãnh ngạo của cô.

Nhớ đến lời Lăng Hạo Nhiên vừa mới nói, Sở Tiêu càng thấy đáng thương thay vị gia chủ tài ba của Lăng thị v sinh ra hai đứa con ngu ngốc như vậy.

Lăng Trúc Nhiên thì khỏi phải nói, chính là điển hình của thiếu gia ăn chơi không biết suy nghĩ.

Còn Lăng Hạo Nhiên cũng chẳng khá hơn là bao. Tuy không ăn chơi cũng biết suy nghĩ hơn đứa em trai của mình nhưng lại quá mức bốc đồng, không có kiên nhẫn, cộng thêm bản tính thích biến mình thành trung tâm kia rất dễ bị người khác đánh trúng nhược điểm.

"Lăng thị là tập đoàn lớn mạnh, một công ty game nhỏ nhoi cộng thêm đám ngu ngốc suốt ngày chỉ biết có game và game như các người thì làm được gì tôi. Có giỏi thì đấu với Lăng gia tôi, Lăng Hạo Nhiên tôi không sợ bất cứ ai".

Đó là câu nói mà trước khi rời đi Lăng Hạo Nhiên đã nói, vừa là ra oai với Sở Tiêu cũng là khiêu khích những người yêu thích Tương Lai và Sự Sống.

Có điều Lăng Hạo Nhiên đã sai lầm, anh ta đánh giá thấp số lượng người hâm mộ Tương Lai và Sự Sống. Đặc biệt

Lăng Hạo Nhiên khiêu khích ở đây là toàn bộ người yêu thích game chứ không riêng gì những người yêu thích

Tương Lai và Sự Sống kia, cho nên Lăng thị lại thêm một lần nữa chịu đả kích từ dư luận.



Chỉ trong một ngày mà cổ phiếu tập đoàn Lăng thị bị giảm mạnh, Lăng Nhiên Hách vội đến sứt đầu mẻ trán mới có thể làm dịu bớt tình hình. Điều ông ta đắn đo nhất lúc này chính là làm cách nào để Sở Tiêu chịu bỏ qua chuyện ăn cắp bản quyền game, nếu Sở Tiêu nhất quyết cắn chặt không buông thì với độ hot hiện giờ của Y Mặc chắc chắn có thể khiến Lăng Hạo Nhiên vào tù ngồi chơi mấy năm cũng không chừng.

"Thư ký Triệu, giúp tôi đặt lịch hẹn với Sở Tiêu bên công ty Y Mặc, tốt nhất là có thể gặp mặt nói chuyện ngay trong tối nay".

"Dạ được thưa chủ tịch"

Bên này, sau khi nghe Trịnh Doanh Nhi báo cáo rằng Lăng Nhiên Hách muốn gặp mình thì Sở Tiêu cũng bất ngờ không kém, việc Lăng Nhiên Hách tìm đến thì Sở Tiêu sớm đã đoán trước nhưng không nghĩ lại anh như vậy, xem ra Lăng Nhiên Hách này cũng không phải loại người sẽ chần chờ do dự.

Lịch hẹn được đưa ra vào 7 giờ tối, Sở Tiêu trước khi rời đi có triệu tập mọi người lại rồi đưa ra một thông báo.

"Ngày mai mọi người được nghỉ một ngày, ngày kia đến thu xếp giao dịch vật phẩm với những người chân chính không từ bỏ Y Mặc ngay trước vực thẳm, họ là minh hữu của chúng ta, chao tặng cho họ danh hiệu vinh dự coi như món quà nhỏ mà Y Mặc dành tặng cho sự tin tưởng mà họ đã bỏ ra. Ngoài ra, tối mai tôi sẽ mời mọi người một bữa tại nhà hàng năm sao coi như chúc mừng cho thành quả ngày ra mắt hôm nay, mọi người có thể đem theo người yêu hay vợ hoặc chồng của các bạn, còn những người đang cô đơn một mình... thì nên lấy đó làm gương mà nhanh chóng tìm đối tượng yêu đương đi nhé"'

Sở Tiêu vừa dứt lời thì tiếng hoan hô cũng vang lên ầm ĩ. Có người vui thì cũng có người buồn vì một nửa nhân sự trong đây vẫn còn đang ế. Một người trong số đó bỗng chốc đứng lên hô to. "Không được ngày mai tôi phải tìm một chị gái alpha nào đó làm bạn gái của mình". Nói rồi cô gái kia liền vội thu xếp đồ đạc tan làm sớm.

Đúng 7 giờ Sở Tiêu liền có mặt tại điểm hẹn. Lăng Nhiên Hách tuổi ngoài 40 nhưng vì bảo dưỡng tốt nên thoạt nhìn cũng chỉ hơn ba mươi là cùng.

Trên môi chưa từng giảm bớt nụ cười sáng lạng Lăng Nhiên Hách thoạt nhìn thì rất hòa ái dễ gần nhưng Sở Tiêu biết ông ta chính là loại người bề ngoài tỏ ra vui tươi nhưng kỳ thực là bên trong là rắn rết có thể cắn chết người.

Vừa ngồi vào bàn Sở Tiêu đã tỏ vẻ nghi ngờ mà hỏi Lăng Nhiên Hách.

"Lăng tổng tìm tôi không biết vì việc gì".

Nụ cười trên môi Lăng Nhiên Hách rõ ràng trở nên co quắp nhưng cũng chỉ mất một giây lại trở về như cũ, vẫn là vẻ mặt dễ gần kia Lăng Nhiên Hách nói.



"Cháu Sở, bác đến là để thay mặt Lăng Hạo Nhiên xin lỗi cháu, sự tình ngày hôm nay đều do bác mà ra, cũng vì bác liên tục đem cháu ra so sánh với nó nên mới khiến nó tự ti mà làm ra loại có sự này, tất cả là lỗi do bác. Bác biết Lăng gia có lỗi với cháu, có lỗi với Sở thị nên sau ngày hôm nay bác sẽ để Lăng Hạo Nhiên đến tận Sở gia xin lỗi cũng như công bố việc Lăng Hạo Nhiên không xứng kết hôn với Y Linh, cháu Sở thấy việc này thế nào".

Hai mắt Sở Tiêu khẽ nheo lại, phải nói Lăng Nhiên Hách quả không hổ danh là người sáng lập ra tập đoàn đứng đầu như Lăng thị, trước tiên đem lý do Lăng Hạo Nhiên ăn cắp bản quyền quy về việc hắn thấy không bằng cô nên nảy sinh ghen ty, điều này vừa nói ra Lăng Hạo Nhiên yếu kém cũng làm nổi bật việc Sở Tiêu tài năng. Nếu là người khác thì có lẽ sẽ mềm lòng sau câu này nhưng hiển nhiên Sở Tiêu không như vậy cho nên Lăng Nhiên Hách liền nói đến vấn đề thứ hai, cũng là vấn đề quan trọng nhất.

Ông ta có lẽ đã biết mối quan hệ mập mờ giữa Sở Tiêu và Sở Y Linh nên muốn đem việc hủy hôn ra làm tiêu đề để có thể nắm giữ thế chủ động trong cuộc đàm phán này, huống hồ gì vẫn là do Lăng Hạo Nhiên không xứng với Sở Y Linh, đây rõ ràng là thà để Lăng Hạo Nhiên mất mặt mũi cũng không muốn bị rơi vào thế bị động mà.

Nhếch miệng Sở Tiêu giống hệt như lúc bàn chuyện với Liễu Hàn mà nhẹ nghiêng người ngả về sau một chút, hai mắt thì tập trung chơi đùa ngón tay của mình. Thời gian chậm rãi trôi qua sau hai phút, tưởng chừng Sở Tiêu sẽ tiếp tục cà lơ phất phơ như vậy thì đột nhiên Sở Tiêu đứng lên, dùng tâm thế bề trên mà nhìn xuống Lăng Nhiên Hách đang ngồi phía đối diện nói ra.

"Lăng tổng là đang nói chuyện vui đùa sao. Tôi còn cho rằng ngài đây sẽ nói điều gì đáng nghe một chút nhưng nếu chỉ có như vậy thì thật xin lỗi. Y Mặc còn nhiều chuyện phải giải quyết nên tôi còn đang bận lắm, tạm biệt".

Nói xong Sở Tiêu xoay người dứt khoát bước ra khỏi ghế, Lăng Nhiên Hách thấy thế thì khóe mắt như muốn nứt ra, trong mắt chợt lóe mà qua một tia sát ý vội đứng lên giữ lại Sở Tiêu.

"Cháu Sở bình tĩnh một chút, bác vẫn chưa nói xong mà. Kỳ thực bác biết Hạo Nhiên phạm phải lỗi này rất lớn nên bác muốn làm gì đó để bù đắp lỗi lầm của nó. Cháu ra giá đi, cần bác bồi thường thứ gì nào". Lăng Nhiên Hách biết không thể lại chơi tâm kế với Sở Tiêu nữa, giờ thì hắn đã hiểu lý do vì sao Lăng Hạo Nhiên năm lần bảy lượt thua dưới tay Sở Tiêu rồi.

Sở Tiêu cũng không giả bộ muốn rời đi nữa, hai người lần nữa ngồi xuống ghế nói chuyện. Khi này Sở Tiêu với tâm thái người chủ đạo liền đưa ra yêu cầu trước.

"Lăng tổng biết đấy, ăn cắp bản quyền rồi giá họa cho chính chủ sở hữu là một tội ác, nếu tôi lên kênh diễn đàn game thế giới đưa ra bình luận nói mọi người cùng góp phiếu tố cáo Lăng Hạo Nhiên thì anh ta chắc chắn sẽ phải ở tù ít nhất là 4 năm đi".

Ngừng một lát để Lăng Nhiên Hách theo kịp tiết tấu lúc này Sở Tiêu mới tiếp tục nói.

"Tôi không phải là người thích kì kèo mặc cả nên tôi tính tròn cho Lăng tổng luôn nhé. Mỗi một năm tù là một trăm tỷ, bốn trăm tỷ là giá để Lăng Hạo Nhiên không ngồi tù. Ngoài ra Lăng tổng chắc cũng tính đến việc Lăng thị tiếp tục bị công kích đến phá sản rồi nhỉ, nếu tôi ra mặt thì mọi chuyện mới dễ giải quyết hơn được có đúng không".

"Cô rốt cuộc còn muốn gì nữa". Lăng Nhiên Hách cuối cùng nhịn không được nữa mà hỏi thẳng, Sở Tiêu thấy thế cũng không vòng vo thêm trực tiếp trả lời.

"Tôi muốn quyền sở hữu khu ổ chuột Lưu Giang"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.