Lăng gia, sớm muộn gì tôi sẽ khiến tập đoàn mấy người phá sản, cứ chờ đi.
Sở Tiêu trong lòng thầm hạ quyết tâm, nhân vật chính thì thế nào, phàm là người động đến nghịch lân của mình thì không một ai, không một kẻ nào có thể an ổn mà sống.
Sở Mặc Tiêu cả đời trước làm vật thí nghiệm cho người khác sinh lợi, cuối cùng thì sao, những kẻ ngoài mặt ra vẻ đạo mạo kia chẳng phải vẫn rơi vào tay cô, bị cô biến thành vật thí nghiệm mãi mãi không thể thoát ra hay sao.
Sở Tiêu chính là người như vậy, bản chất có thù tất báo, người không động ta ta không động người còn một khi động tới thì gấp trăm lần trả lại.
"Ngày mai em sẽ điều động thêm vệ sĩ đến, mặc dù trước mắt không có người nào lại ngu ngốc đến mức động đến chúng ta nhưng đề phòng bất chắc vẫn hơn. Sự việc ngày hôm nay không thể lại để tiếp diễn". Sở Tiêu kiên định nói ra.
Do bị thương nghiêm trọng nên Đại Hùng đám người ít nhất phải mất ba tháng mới có thể hồi phục lại, trong khoảng thời gian này ngoại trừ thuê thêm bốn vệ sĩ bảo vệ an toàn cho khu biệt thự ra thì Sở Tiêu không hề đem theo bất kỳ một vệ sĩ nào nữa, suy cho cùng cô không cần người bảo vệ, về phần Sở Y Linh tin rằng Sở Quân Bác cùng với Lăng Hạo Nhiên tự biết mình nên làm gì, giờ này động đến Sở Y Linh chẳng khác gì khiến Sở Tiêu có lý do để mà xuống tay tàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-omega-co-muu-do-voi-toi/3738493/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.