Lăng Hạo Nhiên trong lòng thầm than không tốt, lúc này hắn thật muốn tát cho Sở Quân Bác vài cái để tỉnh táo ra. Thử hỏi Sở Tiêu trong trạng thái này có điểm nào dễ nói chuyện không chứ, còn đe dọa nữa, là chê mình sống quá lâu rồi sao.
"Bác... bác trai. Không không sao đâu, chuyện này bỏ qua đi...
Lăng Hạo Nhiên còn chưa kịp nói hết câu đã bị Sở Quân Bác chặn họng, chỉ nghe Sở Quân Bác cao cao tự đại không xem ai ra gì nói.
"Con rể không cần lo lắng, Sở Tiêu nha đầu này chỉ được cái nói miệng mà thôi, cậu ra ngoài tìm Y Linh làm chuyện của cậu đi. Sở Tiêu bên này giao cho tôi".
"Ha" Sở Tiêu cười lạnh một tiếng, khi gã vệ sĩ gần nhất đang định khống chế Sở Tiêu thì bất ngờ anh ta chỉ thấy trước mắt một thân ảnh phóng đại, giây tiếp theo bả vai trái của anh ta bị bàn tay mềm mại nắm lấy, không một chút báo trước tiếng xương vỡ vang lên giữa bầu không khí tĩnh mịch kèm theo tiếng hét đau thấu tâm can từ người kia vang lên.
"Cho các người mười giây để chọn lựa phương thức chịu tội, bằng không để tôi tự mình chọn lựa thì cũng đừng hối hận". Sở Tiêu buông ra người kia để mặc anh ta đau đớn lăn lộn trên sàn, sắc mặt vẫn như trước lạnh tanh hướng về Sở Quân Bác mà nói.
"Ông không phải ba của tôi , tôi chẳng cần gì từ ông hay Sở thị cả, đừng có nhận thân nhân bừa bãi làm tôi buồn nôn".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-omega-co-muu-do-voi-toi/3738492/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.