Điều Sở Y Linh lo lắng không phải không có chỗ dùng, dù sao trước khi thân phận con ngoài của Sở Tiêu bị bại lộ thì trong mắt người khác Sở Tiêu vẫn rất có giá trị.
Nhị tiểu thư tập đoàn Sở thị nằm trong top ba gia tộc giàu có nhất trong nước và đứng thứ mười trên toàn đông nam á. Huyết mạch Alpha cấp A với sức chiến đấu mạnh mẽ, 19 tuổi đã sở hữu khối tài sản cá nhân kếch xù lên đến hàng ngàn tỷ đồng, chưa kể Sở Tiêu còn bắt đầu quản lý công ty của riêng mình, tuy chưa ra mắt sản phẩm game nhưng toàn quốc tế đều nhận được thông tin của game này, chờ ngày game chính thức ra mắt chắc chắn sẽ được săn đón nồng nhiệt.
Thử hỏi một Sở Tiêu mang trên người giá trị cao như vậy nếu không e ngại thì có phải rất bất thường hay không.
Bất quá Sở Y Linh có vẻ lo lắng quá mức rồi hay là nói vị Liều tổng này nằm ngoài dự đoán của Sở Y Linh bởi vì...
Từ khi Sở Tiêu bước chân vào nhà hàng cao cấp này thì cô liền rơi vào vòng bao vây của hàng trăm, không đúng là hàng ngàn vệ sĩ đứng tách sang hai bên chỉ chừa một đường chính giữa cho cô đi qua.
Sở Tiêu ngược lại không di chuyển chỉ đứng đó khinh thường mở miệng nói.
"Đây là cách tiếp đãi khách hàng của Liễu tổng hay sao".
Trên lầu hai một giọng nói mang theo chút tâm tình phức tạp lên tiếng giải thích.
"Sở tổng đừng hiểu lầm, kỳ thực tôi cũng không muốn làm thế này nhưng danh tiếng Sở tổng quá mức nổi danh làm tôi có chút e ngại".
"Ồ , Liễu tổng nếu không ngại thì có thể nói thẳng".
Liễu Hàn nhìn chăm chú ánh mắt của Sở Tiêu sau đó phát ra âm thanh dè dặt.
"Một đánh một trăm, Lăng thiếu, Bang hội giang hồ... phàm là người không lọt mắt Sở tổng đều bị đánh đến nhập viện, người tàn tạ đến không thể lại tàn tạ hơn. Thứ cho tôi đa nghi nhưng mà tôi không muốn mình cũng năm trong danh sách những người đó đâu".
Sở Tiêu khóe miệng co giật dữ dội, cô nở một nụ cười sượng chân nói.
"Liễu tổng hiểu lầm rồi, những người đó bị giáo huấn do họ đắc tội tôi, còn Liễu tổng là người hợp tác không tính là đối đầu".
"Vậy sao, vậy nếu lát nữa chúng ta không đạt được ý kiến đồng thuận thì sao".
"Cái này thì khó nói". Sở Tiêu nheo mắt tỏ ra nguy hiểm liền khiến Liễu Hàn rụt lại cổ , trên mặt lộ rõ sự căng thẳng
"Liễu tổng còn muốn bàn công việc không, nếu muốn thì cảm phiền thu hồi lại người của anh, nói thật nếu tôi muốn động thủ thì người nhiều hay ít đối với tôi không có gì thay đổi.
Liễu Hàn còn có thể làm gì khác hơn ngoài việc ra hiệu cho đoàn vệ sĩ đi ra ngoài, bên cạnh Liễu Hàn cũng chỉ giữ lại một thư ký để tiện giúp mấy việc lặt vặt.
Khi Sở Tiêu bước chân lên trên tầng tiến đến càng gần thì mới phát hiện ra nguyên lai Liễu Hàn là một nam omega thoạt nhìn tuổi cũng không lớn, chỉ khoảng 24 đến 25 tuổi mà thôi, chẳng trách Sở Tiêu nghe ra giọng nam nhẹ nhàng như một tiếu mỹ thụ.
"Cái kia... Sở tổng mời ngồi". Liễu Hàn trước tiên đứng lên mời Sở Tiêu ngồi, khi hai người đều ngồi vào bàn Liễu Hàn mới dám thở hắt ra một hơi, nhìn thoáng qua Sở Tiêu phát hiện ra trên trán anh ta ướt đẫm mồ hôi, trong lòng thầm than người này sao mà nhát gan thế không biết.
Sở Tiêu trước tiên lên tiếng.
"Liễu tổng đã dùng bữa tối chưa".
"Tôi vẫn chưa"
"Vậy bữa này tôi mời coi như thành ý cho sự hợp tác của chung ta".
"Cũng được". Liễu Hàn lúc này mới liếc mắt nhìn đến người sau lưng Sở Tiêu, khi nhìn kỹ thì không khỏi hoài nghi mở miệng.
"Bạch Đại Hùng"
Sở Tiêu xoay người nhìn đại Hùng sau lưng, khi thấy đại Hùng có ý né tránh ánh mắt của Liễu Hàn thì Sở Tiêu biết hai người này chắc chắn có quen biết, còn về quan hệ giữa hai người là gì thì cô không nhìn ra được.
"Liễu tổng quen biết vệ sĩ của tôi".
Liễu Hàn bị thanh âm của Sở Tiêu làm bừng tỉnh từ cơn mê man, anh ta vội che đi tâm tình phức tạp của mình mà lắc đầu nói không quen biết.
Tuy còn nghi ngờ nhưng thấy đối phương không có ý định tiết lộ nên Sở Tiêu không hỏi thêm nữa, lấy từ trong túi xách ra một tập tài liệu Sở Tiêu nói.
"Trang viên Tuyết Trắng theo tôi biết thì bao gồm một ngàn gian phòng, bảy trăm thớ ruộng màu mỡ, không kể việc trang viên này nằm tại trung tâm tỉnh thành phồn hoa như thành phố S nên giá trị ước tính nếu mở rộng ra thì có thể lên đến hàng ngàn tỷ. Nhưng có một chuyện khiến khu bất động sản này trở nên mất giá trị... đó là nơi này bị nguyền rủa do ba của anh làm xăng làm bậy cưỡng đoạt người hầu trong nhà dẫn đến cô gái kia tự tử, từ đây ba anh sức khỏe giảm xuống cực độ dẫn đến việc lo sợ do cô gái kia làm ra mới quyết định bán khu trang viên này đúng không".
Liễu Hàn kinh ngạc đến mở lớn hai mắt, anh ta không ngờ Sở Tiêu thế mà biết chính xác đến từng chi tiết như vậy.
"Không cần kinh ngạc như thế, những chuyện tôi biết còn nhiều lắm đấy".
Sở Tiêu đứng dậy chống tay lên bàn nói với giọng điệu kiên quyết.
"Giá trị đã tụt dốc không phanh, Lăng thị tập đoàn nhiều nhất trả cho anh với giá hai trăm tỷ, đấy là trong trường hợp họ không biết trang viên kia bị nguyền rủa, còn nếu biết thì con số sẽ còn giảm đi đáng kể. Tôi cho anh ba trăm tỷ, chuyển giao trang viên Tuyết Trắng lại cho tôi"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]