Chương trước
Chương sau


Sở Tiêu chân trước vừa bước vào nhà đã thấy Sở Y Linh một bộ quấn khăn tắm ngồi tại trên ghế chờ cô, mái tóc còn đang nhỏ xuống những giọt nước hiển nhiên là mới tắm gội xong.

Bất quá dáng vẻ của Sở Y Linh hiện tại ở trong mắt Sở Tiêu chẳng khác gì là đang câu dẫn, thử hỏi có người nào chịu được khi thấy người mình thích đang trưng ra dáng vẻ dục cự hoàn nghênh thế kia.

Sở Y Linh hoàn toàn không biết mình đã bị xem thành con mồi, kia một con sói sám đang cố gắng hết sức để kiềm chế cơn đói khát với cô ấy vậy mà Sở Y Linh người này càng là không biết điều trực tiếp nằm bò ra ghế, kia bộ dáng chỗ nào để Sở Tiêu nhịn được.

Do đó giây tiếp theo trước mắt Sở Y Linh là một bóng đen to lớn về lấy cô, Sở Tiêu trên trán gân xanh sớm thì bạo phát, cắn răng nói ra từng chữ khó khăn.

"Chị có biết mình đang làm gì không hả".

Sở Y Linh thoạt đầu còn bị bất ngờ nhưng thấy người đến là Sở Tiêu nên không mấy để ý, cô chu lên môi liền nói.

"Chị có làm cái gì đâu, chị ngồi lâu mỏi người nên nằm chút không được hay sao".

Sở Tiêu giở khóc giở cười với cái con người này, chị ấy rốt cuộc có biết hiện tại là tình huống gì không, chị đang bị một alpha đè dưới thân đó thế mà còn không sợ, Sở Tiêu chợt nảy lên một tưởng táo bạo...

"Là chị tự mình dâng lên tới cửa không thể lại trách em cầm thú được".



Vừa nói Sở Tiêu vừa áp sát tới, hương vải quen thuộc lần nữa tràn ngập khắp gian phòng khiến Sở Y Linh thoáng cái liền cả người cứng đờ, sau gáy cô miếng dán che tin tức tố giống như mất đi hiệu quả mà đang nóng dần lên, càng ngày càng khiến Sở Y Linh cảm thấy khó chịu trong lòng.

Tin tức tố hương trà của cô cũng nhịn không được mà đang phát ra cùng tin tức tố hương vải của Sở Tiêu không ngừng vờn quanh khiến cả hai đều sắc mặt hồng thấu, một loại dục vọng theo vô thức hình thành đang không ngừng xâm chiếm lý trí của cả hai.

"Tiêu, chị khó chịu quá" . Sở Y Linh ghé sát vào Sở Tiêu trong lòng ngực, cô không ngừng cọ trong lòng ngực đối phương, nếu nói từ lúc nào Sở Y Linh liền đổi Sở Tiêu sinh ra yêu thích cảm giác thì cô sẽ không ngần ngại đưa ra đáp án chính là ngay từ ngày đầu tiên khi Sở Tiêu xuyên đến thế giới trong sách này, ánh mắt sạch sẽ mà chuyên chú kia đã thu hút Sở Y Linh ngay từ lần đầu nhìn đến.

Vậy nên tuy mới chỉ hơn một tháng tiếp xúc Sở Y Linh đã xác định Sở Tiêu là một người đáng để cô mạo hiểm yêu thêm một lần, điều duy nhất đắn đo chính là mối quan hệ hiện tại của cả hai, cô vừa muốn nhanh một chút bắt tới tay Sở Tiêu, một bên khác lại hy vọng sự việc Sở Tiêu không phải con ruột Sở Quân Bác sớm một chút liền bại lộ, như vậy cô với em ấy có thể danh chính ngôn thuận mà ở bên nhau.

Còn về hậu quả khi thân phận của Sở Tiêu bị bại lộ Sở Y Linh sớm cũng đã nghĩ qua, hiện tại cô nắm giữ 15% cổ phần công ty, cô dự định sớm một chút liền thu mua số cổ phần mà Sở Tiêu đang bán ra, như vậy trong tay cô liền năm 30% cổ phần, cũng được xem là cổ đông lớn thứ hai trong tập đoàn Sở thị, đến lúc đó chỉ cần Sở Tiêu muốn cô sẽ giúp đỡ em ấy vô điều kiện.

Bất quá Sở Y Linh không biết một điều, Sở Tiêu bản tính chính là một người thích che chở cho người mình yêu chứ không muốn làm người yêu mình vất vả đi che chở chính mình, là một người từ nhỏ đến lớn chưa từng được hưởng qua cái gọi là yêu thương từ gia đình, khi lớn hơn một chút lại tự mình trưởng thành lấy trên chính đôi tay của mình nên Sở Tiêu tính cách rất vô cảm, trong cô không tồn tại hai chữ cảm tình, chưa từng yêu đương vì sợ phải chịu đựng sự ghét bỏ giống như gia đình ghét bỏ cô, không dám có bạn thân vì sợ bị lừa dối lẫn lợi dụng như cách anh chị em trong nhà lừa gạt cô.

Mãi đến khi đọc cuốn tiểu thuyết kia, nhìn đến nhân vật nữ chính so bản thân mình còn muốn đau khổ, lại thấy nữ chính này nhân đức quá mức là lúc mới không nhịn được mà buông đôi lời chửi mắng, ai ngờ cô vậy mà tình cờ xuyên vào thế giới trong sách, sắm vai người thân bên cạnh nữ chính trong truyện, ban đầu Sở Tiêu chỉ muốn giúp đỡ Sở Y Linh cái này nữ chính khỏi phải đi vào những kết thúc đau khổ kia, có điều không biết từ lúc nào cô lại dần dần thích Sở Y Linh, muốn bảo vệ người này, muốn đem lại hạnh phúc cho người này, cũng muốn chiếm lấy trái tim lẫn thân thể đối phương.

Khi suy nghĩ ấy chợt nảy lên, Sở Tiêu không hiểu vì sao trong đầu lại đau đớn kịch liệt, một loại xé rách mạch não đau đến Sở Tiêu phải kêu rên ra tiếng.

Sở Y Linh ở trong lòng đối phương vốn đang dần mất đi lý trí nhưng khi nghe đến Sở Tiêu đau đớn tiếng rên là lúc ánh mắt trong một thoáng liền tỉnh táo trở lại, cô vội đỡ Sở Tiêu nằm xuống ghế, nhìn đến Sở Tiêu sắc mặt tái nhợt, hơ thở có phần suy yếu làm cô sợ hãi không ngừng gọi tên em

"Tiêu ... Tiêu em làm sao vậy".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.