Sở Tiêu không rõ mình hôn mê trong bao lâu, lần nữa mở mắt ra đã là sáng sớm ngày hôm sau, lúc này đây Sở Tiêu chỉ cảm thấy đầu óc nặng trĩu, tuy so hôm qua đã tốt hơn rất nhiều nhưng chung quy cũng không dễ chịu.
Đang muốn ngồi dậy thì Sở Tiêu phát hiện tay mình đang được người nắm chặt, nương theo động tác của Sở Tiêu bàn tay kia cũng động đậy theo.
Sở Y Linh bị Sở Tiêu đánh thức, vừa mở mắt liền thấy được ánh mắt mê man của đối phương khiến Sở Y Linh nhịn không được mà giọt lệ tràn mi, trời mới biết đêm hôm qua khi nhìn thấy Sở Tiêu ôm đầu đau đớn dáng vẻ kia là cỡ nào dọa Sở Y Linh sợ hãi, làm hại Sở Y Linh còn cho rằng Sở Tiêu chịu kích thích gì khiến máu dồn lên não đây, kết quả Sở Y Linh ngay trong đêm liền đưa Sở Tiêu vào bệnh viện kiểm tra một phen, cuối cùng đưa ra kết luận là em ấy không bị gì cả, có lẽ do chịu phải đả kích gì mới dẫn đến bộ dáng kia.
Có điều do không yên tâm nên Sở Y Linh vẫn để Sở Tiêu ở lại bệnh viện để theo dõi thêm mấy ngày tránh cho sự việc không hay xảy ra.
Cũng may trời vừa sáng Sở Tiêu liền chuyển tỉnh, khi nhìn đến Sở Y Linh hai mắt long lanh khóc nức nở không hiểu sao cô lại thấy hạnh phúc trong lòng, chị ấy lo lắng cho cô nên mới khóc, mặc dù rất vui vẻ nhưng Sở Tiêu vẫn là không muốn thấy Sở Y Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-omega-co-muu-do-voi-toi/3725722/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.