Trời dần chuyển về tối, điện thoại của Sở Tiêu lúc này vang lên tin nhắn khiến Sở Tiêu từ trạng thái cuồng công việc bừng tỉnh.
"Không nghĩ mới đó đã hơn 7 giờ tối" Sở Tiêu kinh ngạc khi nhìn ra ngoài trời thấy tối đen như mực, cô mở ra tin nhắn thấy là Sở Y Linh hỏi thăm xem cô lúc nào thì về. Sở Tiêu tiện tay liền hồi âm là nửa tiếng nữa.
Không nghĩ đến tin nhắn vừa được gửi đi chưa đầy một phút liền thu lại hồi âm.
"Chị chờ em về cùng ăn cơm".
Sở Tiêu khi nhìn đến dòng tin nhắn này không khỏi cảm động trong lòng, nhưng một giây sau khi nghĩ đến đồ ăn Sở Y Linh nấu thì cô không khỏi đổ mồ hôi lạnh, không được a , cô còn yêu quý bao tử của mình lắm nên Sở Tiêu rất nhanh cũng nhắn trở về.
"Chị về rồi thì đi tắm rồi nghỉ ngơi tý đi, em vừa vặn hôm nay muốn ăn đồ nướng nên lát về sẽ mua đồ ăn bên ngoài trở về, chị chờ em về liền tốt, ngàn vạn lần không nên làm bản thân mệt mỏi nha".
Bên kia màn hình Sở Y Linh lúc này chính đang vui vẻ đây, trời mới biết khi trở về không thấy Sở Tiêu đâu là lúc cô bất an đến dường nào, cô rất sợ Sở Tiêu sẽ đi tìm gặp bạch nguyệt quang trong lòng em ấy, Sở Y Linh biết mình không có tư cách xen chân vào tình cảm của Sở Tiêu nhưng thật lòng mà nói cô rất khó chịu nếu Sở Tiêu trong lòng có người yêu thích.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-omega-co-muu-do-voi-toi/3724798/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.