Tô Hoán ánh mắt thâm trầm.
Còn một việc nữa, hắn không dám nghĩ nhiều.
Cảm xúc của cô......
Tựa hồ, cảm xúc có đôi khi sẽ không chịu được khống chế, mà kẹo, mới có thể ổn định được cảm xúc.
Điểm này, là quan trọng nhất.
Hắn rũ mắt, rút một bàn tay ra, đầu ngón tay khẽ sờ sờ mặt cô.
Tiểu cô nương an tĩnh ngủ, nhưng lại cau mày.
Trước kia, hắn chưa bao giờ nhìn dáng vẻ này của cô.
Hắn thở dài, càng thêm đau lòng.
Về sau, hắn sẽ làm kẹo của cô.
Hắn sẽ trở thành "ngọt ngào" nhất trong cuộc đời này của cô.
Trà Trà ngủ không phải thực an ổn, không bao lâu liền mở to mắt.
Vừa mở mắt liền thấy được gương mặt phóng đại của Tô Hoán, cô nhỏ giọng gọi, "Tô Hoán."
"Anh đây."
"Ừm."
Thật kỳ quái a.
Tâm trạng bực bội của cô, tựa hồ giảm đi không ít, giống như đã khôi phục lại bình tĩnh.
Cô ngốc ngốc nhìn gương mặt đẹp trai kia, trong đầu, suy nghĩ bay loạn, chính mình cũng không biết sao lại như thế, dù sao chính là......Trong đầu tất cả đều là gương mặt của Tô Hoán.
Trầm mặt, đen mặt, không vui, vui sướиɠ, áp lực......
Các loại cảm xúc của hắn, cô giống như đều thấy được.
Trà Trà hướng trong ngực hắn cọ cọ, duỗi tay vòng lấy eo hắn.
"Tô Hoán, anh thành thật nói cho em biết, có phải anh gạt em, có phải trộm ăn rất nhiều kẹo?"
"Không có." Tô Hoán bất đắc dĩ, không hiểu cô như thế nào lại nghĩ ra được vấn đề này.
Hắn thoạt nhìn, là người sẽ gạt cô đi ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991853/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.