Tô Hoán xoa đầu nhỏ của cô, tâm trạng cực kỳ tốt, nói thêm.
"Được được được, về sau anh chính là kẹo của Trà Trà, anh so với kẹo ngọt hơn! thời điểm không có kẹo, Trà Trà nhìn anh nhiều một chút!"
Nhìn nhiều, là có thể từ bỏ kẹo.
Sau đó cô cũng chỉ lưu lại hắn! Không cần kẹo nữa.
Ừ, hoàn mỹ!
Cái tình địch kẹo này, sớm hay muộn cũng có một ngày, hắn sẽ đem nó hoàn toàn bóp chết!
Trà Trà nghe hắn nói, ngay lập tức thay đổi tư thế, bắt đầu nhìn chằm chằm hắn.
Ngô......Thật sự rất ngọt.
Đặc biệt ngọt, cô rất thích!
Trước kia tại sao lại không phát hiện Tô Hoán ngọt?
Cô lặng lẽ lắc đầu thở dài, cảm thán chính mình thế nhưng bỏ lỡ lâu như vậy?
Còn tốt hiện tại đã phát hiện, bằng không về sau kẹo của cô......Nga không đúng, người của cô, vạn nhất chạy, vậy cô liền gặp phiền phức lớn!
Nếu là hắn vẫn luôn vẫn luôn ở bên cạnh cô, nói không chừng, cô cũng không cần ăn kẹo nữa.
Nhìn hắn là được!
Ngẫm lại liền cảm thấy rất hoàn mỹ.
Nghĩ đến đây, cô nghiên đầu chìm vào giấc ngủ.
Tô Hoán, "......" Được rồi, tiểu ngốc tử không có lương tâm.
Nhìn hắn, nhìn một chút cư nhiên ngủ mất rồi?
Rất nhanh, khi về đến căn hộ, Tô Hoán để tài xế tìm một chỗ dừng lại.
Sau đó để tài xế rời đi.
Hắn ôm cô, lẳng lặng nhìn gương mặt nhỏ của cô.
Ngủ say như vậy, hắn luyến tiếc làm cô tỉnh.
Cho dù động tác có nhẹ nhàng đến đâu, sợ là lúc ôm cô bước xuống xe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991854/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.