Tiểu vương gia nghênh ngang đi vào sương phòng, nhìn Trà Trà với vẻ mặt đắc ý.
"Tiểu ngốc tử, ta nói ngươi có phải hay không thật sự rất ngốc? Tại sao khi nhìn thấy hoàng huynh của ta, như thế nào không hành lễ?"
Trà Trà nghiêng đầu, lại xắn tay áo lên.
Đôi mắt sắc bén, tiểu vương gia sợ tới mức lui ra phía sau, trốn ở phía sau Đế Hàn Thành.
"Ngươi ngươi ngươi, hoàng huynh của ta ở đây! Ngươi dám làm gì bổn vương, ngươi coi như xong rồi!"
Trà Trà nhoẻn miệng cười, đối với tiểu vương gia nở nụ cười đặc biệt ngọt ngào.
Thất Thất, [!!! ]
"Ta vốn dĩ không muốn động thủ, nhưng là ngươi khơi dậy sự tò mò của ta, vì vậy, ta đặc biệt muốn biết điều gì sẽ xảy ra sau khi tôi động thủ đánh ngươi!"
Gọi ta tiểu ngốc tử?
Vậy thì, ta đem ngươi đánh thành ngốc tử, được không?
Hồng La bên ngoài cửa lo lắng suýt rơi nước mắt, trong lòng lành lạnh, chợt nghe tiếng than khóc quen thuộc.
"..........Thanh âm này?" Có vẻ như là của tiểu vương gia.
Nàng lo lắng nhìn về phía cửa phòng, tuy nhiên bên ngoài phòng đã có hộ vệ canh, bên trong phòng lại chỉ có nhị tiểu thư, hoàng thượng và tiểu vương gia, ba người........
Nàng hoàn toàn không vào được.
Trà Trà nhìn Đế Hàn Việt bị đánh co rúm trong góc, cảm thấy rất vui vẻ, trước mặt hắn lắc lắc nắm đấm, "Nói, ai là tiểu ngốc tử!"
Đế Hàn Việt hừ lạnh một tiếng, "Sĩ khả sát bất khả nhục! Cho dù ngươi có đánh chết ta, ta cũng không thừa nhận ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991733/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.