Giọng nói đột ngột vang lên khiến Trà Trà sửng sốt.
Cô thu tay lại, quay đầu lại nhìn.
Chỉ nhìn thấy một nam nhân trong chiếc áo choàng màu đỏ thẫm, khí thế bức người, khí chất hung ác và thô bạo.
Cô theo bản năng kéo dài khoảng cách với người trên mặt đất.
Không biết tại sao, lại cảm thấy một chút chột dạ.
Nam nhân cũng liếc nhìn cô, nhưng với cái liếc mắt này, không thể dễ dàng thu hồi.
Tiểu cô nương lớn lên thật xinh đẹp, cũng được xứng với hai từ mỹ nhân, xinh đẹp như hoa, tuyệt thế giai nhân.
Lời này thực sự đúng.
Chỉ là không giống với bộ dáng của mỹ nhân.
Không chỉ hung dữ, mà còn động thủ đánh người?
Hắn liếc nhìn Đế Hàn Việt đã bị đánh ngã dưới đất.
A? Xem ra sức chiến đấu không tồi.
Lúc đó tiểu vương gia đang loay hoay từ dưới đất bò dậy, vừa nhìn thấy có người đi tới, hai mắt sáng lên, suýt nữa không chút do dự lao tới.
Vừa rồi hắn còn tưởng rằng là ảo giác!
"Hoàng huynh! Nàng ấy khi dễ ta!"
Đế Hàn Việt ủy khuất, tưởng rằng mấy năm gần đây ở Lan Thành hắn mang danh tiểu ma vương, hiện tại ở trước mặt mọi người bị một tiểu cô nương đánh đến dậy không nổi, mất hết thể diện.
Chuyện này nếu không yêu cầu giải thích, hắn sau nay sẽ gặp người như thế nào?
Đế Hàn Thành nhìn tiểu cô nương cách đó không xa, khoé môi bất giác gợi lên, nhưng trong phút chốc đã biến mất.
"Đệ xác định nàng ấy đang khi dễ đệ?" Giọng nói lạnh lùng rơi vào tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991732/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.