Trà Trà mơ hồ biết Đế Hàn Thành đang cười cái gì.
Cô hướng về phía nam nhân lắc lắc nắm tay, bộ dáng hung dữ, giống như đang đe dọa Đế Hàn Thành, "Không cho cười!"
Nhưng là, giọng nói nhẹ nhàng thực sự không có lực sát thương.
Kết quả là, Đế Hàn Thành cười càng vui vẻ hơn.
"!!!" Tức khắc đem Trà Trà tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Ta không cần mặt mũi sao?
Ta đang đe dọa ngươi a!
"Ngươi không được cười ta!" Cô lặp lại một lần nữa.
Hai nắm đấm vụt đến trước mặt Đế Hàn Thành, giống như giây tiếp theo, sẽ đánh vào mặt hắn.
"Nàng làm sao biết là ta đang cười nàng?"
Đế Hàn Thành chậm rãi nói, cười như không cười nhìn cô.
"Ta đương nhiên biết........." Trà Trà đột nhiên nhếch miệng, đôi mắt ướt át có chút giảo hoạt, nhìn đặc biệt động lòng người, "Ta đương nhiên là không biết! Nhưng là, ngươi không phải đang cười ta, vậy thì đang cười hắn? Tổng cộng chỉ có ba người chúng ta!"
Cô nhàn nhạt duỗi một ngón tay ra chỉ vào tiểu vương gia đang đứng bên cạnh.
Còn đang suy nghĩ khi hai người này từ khi nào bắt đầu nhận thức, đột nhiên hắn sửng sốt, kinh ngạc nhìn Trà Trà.
"Hả?" Tại sao lại nhắc đến hắn?
Nếu đã nhắc đến, vậy thì hỏi một vấn đề?
Tiểu vương gia tò mò nghiêng người về phía trước, "Tiểu........Tiết nhị tiểu thư, ngươi khi nào thì nhận thức hoàng huynh của ta vậy?"
Hoàng huynh của hắn ở đây, ba chữ "tiểu ngốc tử" nhất định không được hô lên.
Nói như thế nào, thì cũng phải cho cô một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991734/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.