Dịch: Lãnh Nhân Môn
Nghe Lão Răng Vàng nói về việc cấu kết gây án, Nam Sơn nhớ đến vụn bánh quy trong khung tranh rồi đột nhiên nghĩ có lẽ gã nói đúng.
Vụn bánh trong khung tranh còn rất mới, có lẽ mới chỉ ở đó vài ngày mà thôi.
Cô lại nhìn đồ dùng đánh cá trên tường rồi nghĩ đến tầng ngầm nọ.
Có lẽ trước khi họ tới đây thì hung thủ vẫn luôn tự đánh cá kiếm ăn chứ không ăn đồ ăn liền.
Mấy ngày họ tới đây cơ hồ không ra ngoài, với tính cách cẩn thận của hung thủ thì gã sẽ không tùy tiện mở khung tranh ra.
Trừ khi giữa họ có nội gián. Tên nội gián đó không yên tâm nên mới mở khung tranh để kiểm tra xem ba con rối bóng có còn ở đó hay không.
Hai ngày trước mọi người đều chia chỗ riêng mình, chỉ có đám người Trần Lâm là luôn ở trong nhà không ra.
Nam Sơn nghĩ ngợi một chút rồi hỏi:
- Trần Lâm này, hai ngày nay các cậu ăn gì?
- Gì cơ?
Trần Lâm sửng sốt, không hiểu sao đang yên đang lành Nam Sơn lại hỏi một câu chẳng đầu chẳng đuôi như thế. Cậu ta thấp thỏm đáp:
- Thì ăn một ít bánh quy với chocolate.
- Có bánh quy hạnh nhân không?
Trần Lâm có cảm giác nếu mình trả lời là có thì kết quả sẽ không ổn cho lắm.
Thế nên cậu ta đáp:
- Không có.
Cơ hồ cùng lúc đó, Tôn Nhược Hiên lại nói:
- Có đấy.
Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-dinh-doa-nguoi/3124365/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.