Dịch: Lãnh Nhân Môn
Dùng người sống làm vật tế à?
Nam Sơn nghĩ đến những chuyện xảy ra lúc trước, bèn hỏi.
Trần Lâm gật đầu:
- Từ phương diện nào đó mà nói thì mấy con rối bóng kia thể hiện những cách chết khác nhau, chết ngạt, chết cháy, và khó nhất là cách thứ ba…
Chưa để Trần Lâm nói xong thì Lão Răng Vàng đã ngắt lời. Gã nghiến răng nghiến lợi:
- Cậu nói Cường Tử sẽ bị thiêu sống?
Trần Lâm thấy sắc mặt Lão Răng Vàng đen sì sì thì do dự gật đầu, rồi sợ kích động Lão Răng Vàng, cậu ta lại vội vàng bổ sung:
- Anh yên tâm đi, chuyện này phải làm ở nơi cực gần với con rối bóng thì mới có tác dụng. Chúng ta nhất định có thể tìm thấy Cường Tử và cứu anh ta ra kịp thời. Bây giờ tôi với các anh đã là châu chấu trên cùng một sợi dây rồi.
Vốn dĩ cậu ta định cầm rối bóng theo người nhưng người nọ lại phản đối.
Suy cho cùng thì cả hai người họ chẳng tin tưởng gì nhau, để ở chỗ ai cũng không yên lòng, cho nên mới chọn một cách là để rối bóng vào trong khung tranh.
Trần Lâm không chống nổi cám dỗ trong lòng nên đã lén lấy một con rối bóng để vào giày mình.
- Cách thứ ba là gì?
- Phải nhỏ vào rối bóng một giọt máu tươi, mà máu đó phải là của người nhà họ Cừu mới được.
Tiểu Mi nói thầm:
- Thế chẳng phải là rất dễ hay sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-dinh-doa-nguoi/3124363/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.