Sở Thần nhanh chóng nhận ra điều bất thường, còn chưa kịp suy nghĩ cặn kẽ phía sau đã truyền tới tiếng cười trầm thấp.
“Ha ha, ông đúng là cáo già, đáng tiếc dù ranh ma đến mức nào cũng không thể thoát được. Tôi đã lắp đặt thiết bị đông lạnh trong nhà kho này, lại cắt đứt cả nguồn sóng, có lẽ hai ba tiếng sau sẽ có người phát hiện nơi này nhưng phải xem ba người chúng ta có chịu đựng đến lúc đó được hay không?”
“Mẹ kiếp!”
Sở Thần nhào qua xách cổ áo của Tuấn Hào lên hét lớn:
“Chìa khóa đâu? Mau đưa chìa khóa nhà kho cho tao nếu không tao giết mày!”
Tuấn Hào vẫn cười sặc sụa, thậm chí còn chảy cả nước mắt, cậu ta nói:
“Làm gì có chìa khóa? Khi ông vào đây tôi đã xác định cả ba cùng chết rồi, chết chung thế này chúng ta sẽ không cô đơn ha ha...”
“Thằng chó!”
Sở Thần vung nắm đấm nện vào mặt Tuấn Hào tiếp theo sau đạp liên tục vào người cậu ta, máu từ miệng cậu ta trào ra, nhưng vẫn nhe răng cười trông vô cùng điên cuồng.
“Sở Thần, đừng đánh nữa, chúng ta mau tìm cách thoát khỏi đây thôi.”
Tĩnh Hàm ngăn Sở Thần lại, mặc dù cô cũng rất hận Tuấn Hào nhưng cô không muốn trên lưng Sở Thần đeo danh giết người, nếu cậu ta có tội cứ để pháp luật trừng trị.
Lúc này Sở Thần mới chịu dừng tay, anh ôm lấy Tĩnh Hàm an ủi:
“Đừng sợ, anh sẽ đưa em ra khỏi đây nhanh thôi.”
Sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/not-chu-sa-cua-dai-lao/3479753/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.