Sở Thần thật sự một mình đến bìa rừng phía nam, anh không dám đánh cược sự an toàn của Tĩnh Hàm, bởi vì rất có thể người bắt cóc cô chính là thằng nhãi điên Tuấn Hào kia.
Cậu ta cực kỳ nguy hiểm, không sợ chết không có nhược điểm, anh không thể dùng thủ đoạn thông thường trên thương trường, cách tốt nhất chính là nghe theo lời cậu ta.
Sở Thần bước vào một căn nhà kho bỏ hoang thì thấy Tĩnh Hàm đang bị trói trong một góc, tay chân và cả miệng đều bị băng keo dán chặt, thấy anh tiến tới gần, cô liên tục lắc đầu ra hiệu cho anh, đôi mắt xinh đẹp cũng ngập tràn hơi nước, anh nhìn mà đau lòng không thôi.
Anh biết Tuấn Hào có thiết kế bẫy rập cho mình, nhưng anh không thể bỏ chạy, Tĩnh Hàm của anh đang ở trước mặt kìa.
“Ưm...”
Mắt thấy anh càng đến càng gần, Tĩnh Hàm gấp đến mức khóc nức nở, khoảnh khắc chạm vào cô, anh thở phào nhẹ nhõm một hơi.
“Ngoan, không sao đâu anh đã tới... A!”
Sở Thần chưa kịp nói dứt câu đã thấy cơ thể tê rần sau đó ý thức nhanh chóng biến mất.
Tuấn Hào nhìn Sở Thần nằm trên mặt đất, môi cong lên một nụ cười tàn nhẫn, cậu ta thu máy chích điện lại bước tới chỗ của Tĩnh Hàm cười nói:
“Ông già này có lớn mà không có khôn, em đi theo ông ta là để chực chờ hốt phân thay tã cho ông ta sao?”
“Ưm...”
Tĩnh Hàm la hét, trong mắt tràn ngập căm hận, Tuấn Hào gỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/not-chu-sa-cua-dai-lao/3479752/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.