Sáng hôm sau.
Bà Tuyết thấy An An, Khánh Linh và Lan Đồng trở về bèn hỏi:
“Tĩnh Hàm đâu, sao nó không về chung với mấy đứa?”
Cả đêm qua bà Tuyết không sao ngủ ngon giấc mà cứ trằn trọc cho tới sáng, bà không dám gọi điện làm phiền sợ mấy đứa nhỏ, dù sao ai cũng lớn cả rồi, bà không thể quản lý quá chặt.
Nhưng mà hiện tại đi bốn về ba khiến bà lo lắng không thôi.
An An cố nén khó chịu trong lòng xuống cười nói:
“Đêm qua Tĩnh Hàm uống say quá nên chúng cháu để nó ngủ ở khách sạn rồi, tỉnh rượu nó sẽ tự về.”
Khánh Linh và Lan Đồng đồng loạt gật đầu phụ họa cho lời An An nói, chưa đợi bà Tuyết phản ứng, cô ta đã lên tiếng:
“Sắp trễ học rồi, chúng cháu phải thay đồ đi học.”
Dứt câu ba đứa trẻ kéo nhau chạy vào trong nhà, bà Tuyết gấp gáp nhưng cũng không thể làm gì được.
Ba người ngồi xe đến trường, ở trong một góc vắng, Khánh Linh hỏi:
“Người kia thật sự chỉ chụp hình mát mẻ của Tĩnh Hàm thôi đúng không chị An An?”
So với An An độc ác tàn nhẫn, Khánh Linh và Lan Đồng khá ngây thơ, chúng có thể hả hê bắt nạt người khác nhưng chỉ dừng lại ở những trò đùa trẻ con, còn chuyện hại đời cưỡng bức gì đó, chúng thật sự không dám làm.
Như chuyện tối qua, An An nói cô ta chỉ thuê người chụp ảnh mát mẻ của Tĩnh Hàm để cô vì sợ xấu hổ mà nghe lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/not-chu-sa-cua-dai-lao/3479712/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.