Giờ ra chơi, Tĩnh Hàm vẫn ngồi ở tại chỗ ôn bài, mặc kệ ai tới làm thân cô cũng không quan tâm, chỉ còn hai tháng nữa cô sẽ tốt nghiệp, không cần giả tình hư ý với đám người trong ngoài không đồng nhất này.
Đột nhiên một học sinh đứng tại cửa lớp nói to:
“Tĩnh Hàm, cô Hoa gọi cậu xuống căn tin nói chuyện.”
Tĩnh Hàm nhăn mặt, hoàn toàn không tin lời học sinh kia nói, huống chi hiện tại biểu cảm của cậu ta còn lấm la lấm lét, vừa nhìn đã biết không phải kẻ thật thà rồi.
Tuy nhiên cô vẫn đứng dậy đi xuống căn tin, nếu đám người kia đã muốn bám riết lấy cô không tha vậy đừng trách cô hủy tương lai của họ.
Tĩnh Hàm bước chậm tới căn tin, trên con đường này phải ngang qua sân sau của trường, quả nhiên khi đi đến đó, cô bị gọi lại:
“Ê con kia, mày vào đây nói chuyện với bọn tao.”
Tĩnh Hàm khựng bước chân lại, quay sang nhìn Thu Giai và đám bạn của cô ta, bình tĩnh nhìn chúng, nói:
“Để sau đi, tôi còn phải xuống căn tin gặp cô giáo.”
Thu Giai hất cằm về phía đám bạn của mình, chúng lập tức xông tới lôi Tĩnh Hàm ra phía sau bãi đất trống của trường, nơi này ít ai lui tới lại không có camera, là địa điểm thích hợp để đám học sinh hút thuốc hoặc bắt nạt bạn bè.
Đám của Thu Giai vây xung quanh Tĩnh Hàm, cô ta hất mặt nói:
“Nghe nói mày được nhà ngoại nhận về rồi nên lên mặt hống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/not-chu-sa-cua-dai-lao/3479698/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.