Tuấn Hào phát hiện Tĩnh Hàm đang run rẩy, ánh mắt chợt hiện lên sự thích thú, anh đặt tay lên đùi của cô mà nhẹ nhàng xoa nắn.
Tĩnh Hàm cắn răng chịu đựng không dám phản kháng, nhưng linh hồn bên cạnh thì không nhìn nổi nữa bèn thổi hơi lạnh vào cổ tài xế khiến ông ta lạc tay lái đánh một vòng ngoằn ngoèo.
Chiếc xe run lắc dữ dội, Tuấn Hào và Tĩnh Hàm đều vội vàng bám lấy dây an toàn.
Chờ khi chiếc xe ổn định rồi, Tuấn Hào mới cau mày hỏi:
“Chú bị làm sao vậy?”
Tài xế nghĩ tới tình huống vừa rồi mà sợ đến mức tim đập bang bang, sau đó gấp gáp giải thích:
“Vừa rồi cổ của tôi đột nhiên lành lạnh khiến tôi rùng mình nên mới không cẩn thận lạc tay lái.”
Tĩnh Hàm vừa nghe vậy lập tức ngẩng đầu lên, đôi mắt to đen láy hiện lên một tia nghi ngờ, nhưng rất nhanh lại cúi đầu che đi cảm xúc của mình.
Là sau vụ mất lái vừa rồi, Tuấn Hào cũng không còn tâm trạng trêu đùa Tĩnh Hàm nữa, cả hai im lặng ngồi xe đến trường.
Trường trung học phổ thông Phú Gia.
Đây là một ngôi trường tư nổi tiếng nhất thủ đô, vào học bên trong không phải học sinh giỏi thì là con ông cháu cha, học phí hàng năm lên đến cả tỷ đồng.
Vốn dĩ Tuấn Hào đang học trong trường công chuyên toán, nhưng bà Liên không muốn anh chịu uất ức nên đã bỏ tiền ra đưa anh vào Phú Gia học ngay giữa học kỳ.
Mà Tuấn Hào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/not-chu-sa-cua-dai-lao/3479660/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.