Đoạn dây dùng để cộtchân gà có chút quen thuộc, lá màu xanh, có viền, có lông tơ ở trên mặt. Hứa Thảo chớp chớp mắt, nhìn lại nhìn, còn tưởng rằng mình nhìn nhầm.
“Vợ, sao vậy?” Phú Quý thấy nàng nhìn chằm chằm hai con gà rừng trong tayhắn, nghĩ nàng muốn ăn gà liền nhếch miệng cười nói: “Vợ, có phải muốnăn thịt gà đúng không? Vậy để ngày mai làm thịt ăn nhé. Ta đều để lạihai con này cho nàng.”
Hứa Thảo ngẩng đầu nhìn hắn, trong mắttoàn bộ là vẻ không thể tin và mừng như điên, nàng cười cười chỉ vàođoạn dây cột chân gà trong tay Phú Quý và hỏi: “Phú Quý, cái này nàychàng lấy ở đâu?”
Đoạn dây kia chính là dây khoai tây a, nhưngquan trọng là ở thế giới này lại không có khoai tây. Hứa Thảo tới nơinày mười mấy năm cũng chưa hề nhìn thấy khoai tây, nơi này cũng có vàiloại rau giống với kiếp trước, nhưng chủng loại không nhiều, chỉ có cảitrắng, hành, rau nhút, đậu nành, bí đao, cải ngồng, cải cúc, cây tểthái, cây giao bạch, rau hẹ, cải củ, đồng hao, rau muống, rau dền, cảithìa, măng, còn có hạt tiêu, gừng, tỏi cùng ớt. Ngoài ra chỉ có thêm bốn loại gia vị chính.
Nhiêu đó đều là rau người thế giới này bìnhthường vẫn ăn, bởi vì hai phương Nam Bắc khí hậu khác biệt, có chút đồăn ở phương Bắc sẽ không trồng được ở phương Nam, hoặc trồng được nhưngsản lượng thấp và ngược lại. Ở kiếp trước, khoai tây là một loại rau củrất thông dụng, có nơi nghèo đói còn dùng khoai tây làm lương thựcchính. Khoai tây sản lượng cao, nếu là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-phu/55260/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.