Bán được mười hai lượng bạc, Hứa Thảo rất là vui vẻ, nàng xuyên qua đến nơi này cũng hơn mười ba năm, nhưng có trong tay nhiều nhất cũng chỉ là mấy văn tiền, vẫn là Hứa lão cha cho nàng để đi mua rượu. Hôm nay là lầnđầu tiên được cầm nhiều tiền như thế này, nếu bảo không vui vẻ thì chính là giả.
Kiếp trước trong nhà nàng cũng không phải nhiều tiền,sau khi học đại học xong, vẫn một mình ở bên ngoài sống tự lập, kiếmtiền sinh hoạt phí, mỗi ngày trôi qua rất đơn giản. Xuyên qua nơi nàynghèo khó, ăn không đủ no là chuyện thường xuyên, giờ trong tay có tiền, việc đầu tiên nàng nghĩ đến đó chính là đi dạo chợ.
Mười hailượng bạc nàng sợ cầm ra ngoài mua đồ sẽ bị kẻ xấu dòm ngó, nên làm choDư mẹ trong nhà Mã viên ngoại đổi thành bạc vụn. Dư mẹ hé miệng cườingầm hiểu, liền giúp nàng đổi. Hứa Thảo lúc này mới an tâm cầm theo bạcvụn đi chợ.
Miêu Miêu không có quần áo mới, nay đã là mùa thu,nàng tính mua chút vải bông làm áo ấm cho bé, Quân ca nhi nhà nhị đệmuội quần áo cũng không nhiều, cũng mua cho hắn một ít, mặt khác còn cóDương lão cha cùng Trần thị.
Đến tiệm vải, nàng hỏi giá vải bố,vải bố bình thường hai trăm văn tiền một cuộn, Hứa Thảo trong lòng khẽđộng, này một cuộn có thể may cho trong nhà mỗi người một bộ quần áo,còn thừa lại một ít, nàng có thể lưu lại may cho Phú Quý và Miêu Miêucùng chính mình.
Quyết định xong, Hứa Thảo bắt đầu khoa môi múamép cùng lão bản trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-phu/55259/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.