Đợi Hồ thị đi rồi, Lư Kiều Nguyệt giả bộ tùy ý hỏi thăm: “Mẹ à, Đại bá mẫu nói gì với người vậy?”
Mai thị tỉnh táo lại, liếc nhìn con gái: “Con đó, hỏi cái này làm gì?” Đi ra ngoài thu quần áo lại, thấy bà như vậy, chắc là đầy bụng tâm sự.
Lư Kiều Nguyệt mấp máy miệng hỏi: “Chuyện hai mẫu ruộng kia sao?”
Mai thị sững sờ, ngừng động tác trong tay, giật mình ngẩng đầu nhìn con gái.
“Nguyệt Nhi, làm sao con biết chuyện này?”
Chuyện Đỗ gia muốn hai mẫu đất, Mai thị dặn đi dặn lại chồng mình, không thể nói cho con gái, sợ con gái phiền lòng.
“Con nghe thấy mẹ nói chuyện này với cha.” Lư Kiều Nguyệt mặt mày buông xuống, nhỏ giọng nói.
Mai thị không nói gì, Lư Kiều Nguyệt cho rằng mẹ tức giận nàng nghe lén cha mẹ nói chuyện, vội vàng nói: “Con vô tình nghe thấy thôi ạ. Mẹ à, tiền bạc nhà mình không dư dả, đại ca còn phải thành thân, hay là lui hôn sự với Đỗ gia đi ạ.”
Đây là lần đầu tiên của cả hai đời Lư Kiều Nguyệt đưa ra dị nghị đối với hôn sự của mình.
Nàng cũng giống như bao thiếu nữ khác, từ nhỏ tiếp nhận giáo điều ở nhà tòng phụ xuất giá tòng phu. Tuy nói nhà nông không nghiêm khắc với những yêu cầu này, nhưng bình thường cô nương đứng đắn ngoan ngoãn sẽ không xen vào chuyện hôn nhân của mình, cùng lắm chỉ là khi cha mẹ hỏi một câu có đồng ý hay không, cúi đầu xấu hổ rụt rè nói một câu ‘Đều nghe cha mẹ’.
Kỳ thật không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-phu-gia-tieu-kieu-the/502247/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.