Xem ra Mai thị không phải là không cân nhắc kĩ lưỡng, làm như vậy quả thật không tệ, có thể cho con gái thêm thể diện, lại cho Đỗ gia thiếu nợ một phần tình nhà mình, đồ cưới của nữ tử nhiều, cũng được thẳng lưng ở nhà chồng hơn.
Mai thị cân nhắc tới những mặt tốt phía trong phía ngoài, duy nhất không cân nhắc đến hai mẹ con Đỗ gia không phải người lương thiện. Đỗ gia là hang sói, mà Đỗ Liêm cũng không phải là người hiền lành gì. n nghĩa cái gì, tình cảm trước mặt lợi ích, bọn họ đều không cân nhắc tới, đều không bằng lợi ích thực tế. Cái gọi là vong ân phụ nghĩa, không ai hơn họ.
“Nhưng Đỗ gia kia không phải người tốt lành gì!” Nói xong, Lư Kiều Nguyệt mới kịp phản ứng mình nói gì đó.
Quả nhiên, Mai thị lo lắng đưa tay sờ trán con gái: “Nguyệt Nhi, con làm sao vậy? Sao lại nói ra lời như vậy, nhà Đỗ thẩm tử con đúng là hơi nghèo, nhưng người nghèo đâu có liên quan gì tới người tốt xấu, không phải con nghe được gì đó ở bên ngoài đấy chứ?”
Nói đến đây, Mai thị nhíu mày.
Thôn nào mà không có một vài người nhiều chuyện thích chê người ngắn người dài, Mai thị rất chán ghét kiểu này, cho nên trước nay nghiêm lệnh con gái không được kết giao với loại người này. Đương nhiên, sở dĩ Mai thị hỏi như vậy, không phải không có đạo lý, Lư gia có ‘Người nhiều chuyện ” thích chê người ngắn người dài đấy, người nọ là Kiều thị. Cho nên nói, Mai thị đây là hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-phu-gia-tieu-kieu-the/502248/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.