Lại một lần nữa Hân Nhan bước vào nhà họ Kha.
Bà Kha vẫn lịch thiệp như xưa, rót trà cho Hân Nhan.Hân Nhan thấy thật buồn cười, vẫn cách xưng hô cô Lục, nhưng bà nào biết đây làlần thứ hai cô đến đây.
Hân Nhan đắn đo rồi nói: “Bà Kha, bà có chuyện gì xincứ nói thẳng.”
Bà Kha thoáng kinh ngạc, khẽ cười nói: “Cô và em gáicô thật chẳng giống nhau.”
“Sao lại không giống nhau?” Hân Nhan hỏi vặn lại mộtcâu, dáng vẻ lãnh đạm, khẽ cười nói tiếp: “Tất cả mọi người nói chúng tôi lớnlên rất giống nhau.”
Bà Kha nói: “Bề ngoài tuy rất giống nhưng tính tìnhkhông giống chút nào.”
Dừng một chút, bà nói tiếp: “Cô Lục, tôi đây xin nóithẳng. Đối với cái chết của em cô, tôi vô cùng đau lòng, thế nhưng chuyện giữacô và Cẩn Niên bị đồn ra ngoài đã làm ảnh hưởng rất lớn đến nhà họ Kha. Lúc ấy,tôi đã phải bỏ rất nhiều công sức mới có thể dẹp yên mọi chuyện. Cẩn Niên tínhtình ngang bướng, nó nằng nặc đòi phải kết hôn cùng cô, nên đã trở mặt với giađình một thời gian dài. Nói thật, tôi vốn không phải người có thành kiến, nếucô là người khác nhất định tôi sẽ ưng thuận. Chỉ có điều đối tượng lại là cô…Thật xin lỗi, cô Lục, vì danh dự của nhà họ Kha, tôi không thể chấp nhận hôn sựnày, hy vọng cô hãy rời xa Cẩn Niên. Còn về bồi thường, cô Lục muốn gì cứ nói.”
Hân Nhan càng nghe càng thấy nực cười. Lần đầu gặp bà,bà đã từng nói rằng ‘giađình chúng tôi không thể chấp nhận cô’,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-nan-vi-yeu/1958855/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.