Kỳ nghỉ đông cuối cùng cũng đến, Hân Nhan vì quá mệtmỏi định đánh một giấc ngon lành cho đã. không ngờ mới 7:30 sáng, cô đã bị AnThành đánh thức.
Cô tức giận cầm lấy điện thoại và trách móc, “Anhkhông thể chọn khi khác đày đoạ em được hả?”
Anh cười ha hả, mập mờ nói, “Thế đổi lại tối nay đượckhông?”
Cô bực tức cúp máy.
Sau một lúc, anh lại gọi đến giảng hoà, “Thôi, đừnggiận nữa, ai bảo em không chịu dọn đến ở cùng anh, hại anh mắc bệnh tương tưrồi đây này, anh cũng bị đày đoạ không ít.”
Anh vẫn cố thuyết phục cô dọn đến ở cùng, nhưng côkiên quyết từ chối. Điển hình mỗi lần ngủ, anh lại ôm chặt cô như sợ chỉ mộtphút lơ là cô lại bị người khác cướp đi mất, cô chỉ sợ có ngày mình bị anh ômđến nghẹt thở mà chết.
Cô lại nổi giận nói, “Cho dù anh có nói bóng nói giógì thì cũng vô dụng, em sẽ không dâng mình vào hang cọp đâu. Nếu không cóchuyện gì nữa thì em cúp máy đi ngủ tiếp đây.”
Nghe vậy anh liền ngăn cô lại, “Khoan đã, đừng vội ngủmà. Em mà không lo “vỗ béo” cho anh, anh sẽ ra ngoài tìm những cô gái xinh đẹpkhác đấy.”
Cô hít một hơi, “An thiếu gia, anh kì lạ thật. Đối vớinhững cô gái khác anh lại dỗ ngon dỗ ngọt họ. Còn đối với em anh lại dùng nhữnglời lẽ mỉa mai châm biếm vậy hả?”
Anh biết cô đã nổi giận, cười đáp, “Dỗ ngon dỗ ngọt làdùng để dụ mấy người đẹp, còn nói với em, chẳng phải lãng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-nan-vi-yeu/1958854/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.