"A...ha... Thật sâu... Không được... Bị làm chết rồi... A..."
"Tiểu tao hóa, muốn ông xã làm chết em sao?
"A... Muốn... Hmm... Sắp bị sáp chết... Ông xã... Nhanh làm chết em... A...ha..."
"Bảo bối, sao anh nỡ chứ." Nam nhân nói rất ôn nhu, tựa như là trong giấc mộng, Lâm Văn Tịch cảm thấy trong lòng ấm áp, cứ như đang trôi nổi trong kẹo đường, Lâm Văn Tịch thích nam nhân ôn nhu của hiện tại, rồi lại mâu thuẫn mong muốn nam nhân thao ngoan hơn một chút. Bởi vì hoa huyệt phía dưới đã cao trào nên khi sáp vào phát ra tiếng nước càng lớn, huyệŧ và đáy huyệt̠ đều bị cắm vào, kᏂoáı ©ảʍ cường liệt khiến Lâm Văn Tịch khóc đến mức thanh âm trở nên khàn khàn.
"Hức hức... Thực sự là sắp bị sáp chết... A...ha... Làm chết em cũng không sao cả... Em chỉ muốn được ở cùng với chủ nhân..."
Bé con nói khiến Lê Diễm giật mình, yêu thương hôn lên gương mặt đẫm lệ của cậu, nói chuyện cũng bắt đầu không còn lý trí, "Bảo bối, vậy làm chết em, không bao giờ rút ra nữa, sẽ luôn ở lại bên trong em, cùng một chỗ với em, được chứ?"
Lâm Văn Tịch vừa khóc nấc vừa ôm cổ của nam nhân, "Được. Em muốn ở cùng chủ nhân."
"Đại điểu của ông xã lợi hại chứ hả? Có phải đỉnh đến bảo bối rất thoải mái không?"
"Có... A...ha... Lợi hại lắm... A a..."
"A...ha... Ông xã... Từ bỏ... Ưm a..."
"Có nhiều người dù có muốn có cũng không có được đó." Đột nhiên ngữ khí của nam nhân có chút đắc ý, giữa đợt cuồng loạn Lâm Văn Tịch đỏ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-xa-nhat-la-ngay-ben-canh/477359/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.