Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188
Chương sau
Thì ra là bị cúp điện. Bởi vì rơi vào bóng tối, đầu tiên là Lâm Văn Tịch ngẩn người, thế nhưng sau khi phát hiện nam nhân cũng không có buông mình ra, cậu chỉ có thể khẽ đẩy thắt lưng của nam nhân. “Lê… Ưm… Điện…” “Đừng để ý.” Nam nhân đè đầu nhỏ của cậu xuống, tay thì chậm rãi đưa vào trong quần áo của Lâm Văn Tịch, tựa như cảm giác trong bóng tối càng có thể kích phát thú tính của nam nhân, khiến cái loại cảm giác không khống chế được của anh dành cho Lâm Văn Tịch càng thêm khó ngăn chặn, chỉ có thể mặc cho *** chủ đạo tất cả, tay của Lê Diễm vuốt ve lên thắt lưng Lâm Văn Tịch, sau đó tiến đến hai viên đậu đỏ nho nhỏ trước ngực. Khi lướt ngang qua thắt lưng của Lâm Văn Tịch thì tay của nam nhân khẽ dừng lại một chút, đột nhiên Lâm Văn Tịch dựng thẳng thân thể, rất sợ nam nhân sẽ phát hiện ra sự khác thường của mình, bất quá may là nam nhân chỉ hơi dừng lại một chút liền dời tay sang chỗ khác. Đột nhiên cậu cảm thấy may mắn khi bị cúp điện, không đến nỗi trực tiếp để thân thể của mình bại lộ dưới ánh đèn, mặc dù bây giờ mới chỉ có 5 tháng nên bụng cũng không đến mức quá lớn, có chăng chỉ khiến nam nhân cảm thấy cậu hơi mập một chút mà thôi, Lâm Văn Tịch cũng không biết tại sao, chỉ là cậu không muốn để cho nam nhân biết mình đang mang thai, có thể là bởi vì còn chưa xác định được tại sao lần này nam nhân lại tìm đến mình đi, nếu như nói cho y biết, Lâm Văn Tịch không biết mình sẽ gặp phải cái loại đối đãi gì nữa. Cho nên tạm thời cứ lừa y cái đã. “Ưm a… Ha…” Được nam nhân vuốt ve, dần dần cũng khiến cho Lâm Văn Tịch có cảm giác, dù sao kể từ sau khi tách ra khỏi nam nhân, thỉnh thoảng cậu vẫn sẽ mơ chút mộng xuân khiến kẻ khác khó có thể mở miệng, cuối cùng sau khi chân chính nhận được an ủi lập tức thân thể liền biểu hiện ra phản ứng thành thật nhất. “A… Không muốn…” Nam nhân kéo lấy đầu nhũ phía trước của mình, không biết tại sao cả người Lâm Văn Tịch lại run lên, cứ luôn cảm thấy trước đây chưa từng có cảm giác nóng bức tê dại như hiện tại, hơn nữa khi được xoa nắn, còn dần dần đau đớn trướng lên, nghĩ đến có thể là bởi vì mình đang mang thai nên mới trở nên nhạy cảm như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Văn Tịch liền đỏ hơn. “Không muốn sao? Chỗ này của em cứng quá nha.” Cho dù đang ở trong bóng tối, Lâm Văn Tịch cũng có thể tưởng tượng ra vẻ mặt hiện tại của nam nhân có bao nhiêu tà ác, khóe miệng hơi nhếch lên, khuôn mặt lạnh lùng của ngày thường cũng vì vậy mà biểu tình cười như không cười trở nên càng thêm tà nịnh, không khác gì ma quỷ trong bóng đêm. Lê Diễm nói xong, một bên còn cố ý dùng sức kéo kéo đầu nhũ nhạy cảm của cậu. “A… Đau… Đừng kéo mà… Ưm… Mạnh quá… A…” Không biết tại sao, Lâm Văn Tịch cứ luôn có cảm giác hôm nay nam nhân dùng lực mạnh hơn trước đây, khiến cho cậu cảm thấy đau đớn, thế nhưng lại kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ khiến kᏂoáı ©ảʍ không ngừng truyền đến từ nơi đó. “Chậm rãi sưng lên rồi a. Hình như so với trước đây thì Tiểu Tịch đã càng nhạy cảm hơn rồi.” Nam nhân khẽ cười. Anh không nghĩ tới chỉ sờ vào chỗ này của Lâm Văn Tịch liền khiến em ấy có phản ứng lớn như thế, quả nhiên một đoạn thời gian không chạm vào liền trở nên càng thêm nhạy cảm hơn sao? “A…ha… Trướng quá… Thật… Khó chịu… Đừng bóp nữa…” Lâm Văn Tịch quở trách, nam nhân giống như là bóp đến nghiện, không ngừng nắm lấy bộ ngực của cậu kéo ra, làm cho cậu thấy mình không khác gì nữ nhân… “Chỗ này của Tiểu Tịch sưng lớn quá.” Nam nhân dứt khoát cởi toàn bộ quần áo của cậu ra, đột nhiên Lâm Văn Tịch phải tiếp xúc với không khí lạnh nên có chút không kịp thích ứng, nhích lại gần thân thể của nam nhân theo bản năng, sau đó mới nhớ tới trên người y cũng không có mặc quần áo. “Người vừa mới mắc mưa… Hiện tại lại lạnh như thế, sẽ bị cảm mất.” Cho dù đang trong tình trạng hiện tại nhưng Lâm Văn Tịch vẫn còn có chút lo lắng. “Không sao, chúng ta tới vận động một chút, liền không lạnh nữa.” Đột nhiên nam nhân liếm lên vành tai của cậu, Lâm Văn Tịch bị kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ đến mức phát ra một tiếng rêи ɾỉ. Đồng thời cũng bởi vì lời nói của nam nhân mà đỏ bừng mặt. Vốn dĩ ngay từ đầu còn muốn chống cự lại nam nhân, thế nhưng chuyện đã phát triển đến bước này rồi, Lâm Văn Tịch cũng không biết nên làm thế nào, đột nhiên lại không muốn phản kháng nữa, ngày mai nam nhân sẽ phải rời đi, có thể tất cả mọi chuyện xảy ra trong ngày hôm nay cũng chỉ là một giấc mộng của mình mà thôi, đến ngày mai khi tỉnh lại sẽ phát hiện mình đang nằm ở trên giường, tất cả chẳng qua chỉ là một giấc mộng xuân đau đớn, căn bản đến cả cái bóng của nam nhân cũng không có. Bởi vì tác dụng của bóng tối, vốn dĩ trong lòng Lâm Văn Tịch còn có một chút ý muốn chống cự nhưng hiện tại cũng đã không còn, bao nhiêu oán khí, bao nhiêu khổ sở cùng thương tâm của trước kia vào lúc này đều đã không còn quan trọng nữa rồi. Huống chi, bây giờ nam nhân còn đang bị thương kia kìa. Tay của Lê Diễm từ từ vói vào quần Lâm Văn Tịch, cầm lấy phân thân đã hơi cương của cậu, sau đó bắt đầu bộ lộng, “Ở đây của Tiểu Tịch cũng có cảm giác rồi.” Ngón tay đang cọ xát của nam nhân mang theo chút cảm xúc thô ráp, thỉnh thoảng còn khẽ vuốt ve lên linh khẩu của cậu, rất nhanh chỗ đó của Lâm Văn Tịch liền dựng thẳng lên, hơn nữa đã bắt đầu phân bố ra dịch thể. “Ưm a… Chủ nhân… Đừng…” Có lẽ là do quán tính, khi rơi vào ***, Lâm Văn Tịch sẽ không tự chủ được mà gọi ra hai chữ chủ nhân kia, sau đó mới ý thức tới bản thân đã nói sai, thế là vội vã mở miệng xin lỗi, “Ưm… A…ha… Xin lỗi…” Nam nhân mút một ngụm lên đầu nhũ của cậu, “Đừng nói xin lỗi với tôi.” “A…ha… Đau… Ưm… Sẽ không… A…” Biết rõ nam nhân ghét nhất hai chuyện chính là mình xin lỗi y với cả bản thân rơi nước mắt. Đầu lưỡi phớt qua núʍ ѵú của Lâm Văn Tịch, địa phương vừa mới bị mình cắи ʍút̼ vẫn còn nóng rát, thế là anh lại vươn lưỡi ra từ từ liếm lên một bên. “Ưm a… Nhột quá… Đừng liếm như vậy… A…” Đầu lưỡi của nam nhân động rất chậm, chỉ dùng sức mút chứ cũng không gặm cắn như ban nãy, khiến cho Lâm Văn Tịch cảm thấy chỗ đó của mình nhột chịu không nổi, bản thân càng thêm khó nhịn, còn không bằng cảm giác nam nhân đối đãi thô bạo với mình như lúc trước. “Bảo bối, hình như lộng em như vậy càng thêm có cảm giác a, phía dưới đã ướt thành thế này rồi.” Nam nhân trêu đùa nhéo nhéo vật nhỏ đang cầm trong tay, cảm nhận được nó nảy lên vài cái ở trong tay mình, nam nhân chỉ cần dùng một tay đã có thể bọc nó lại, thực đúng là vật nhỏ đáng yêu mà. “A Đừng…” Hai cái địa phương yếu ớt đều bị kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ thiếu chút nữa liền khiến cho Lâm Văn Tịch rơi nước mắt, đã lâu lắm rồi chưa được phát tiết, chỉ cần nam nhân bộ lộng thêm vài cái nữa thì mình sẽ không chịu nổi, “Đừng… Đừng lộng… A…” “Nhanh như thế liền chịu không được rồi?” Lê Diễm hôn lên khóe mắt của cậu. “A a…” Chỉ chốc lát sau, Lâm Văn Tịch liền phóng thích vào trong tay của nam nhân. Bởi vì tốc độ quá nhanh khiến cậu xấu hổ đến mức cả cổ cũng đỏ bừng lên. Nhưng hành động kế tiếp của nam nhân lại khiến cho cậu càng thêm giật mình.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188
Chương sau