4
Thẩm Dục bình tĩnh nhướng mày, khóe miệng mím chặt cố nén ý cười.
【 Tuyệt vời! Giờ mình có thể quang minh chính đại dính lấy vợ rồi, tạ ơn thượng đế! 】
Hmmm, sao Thẩm Dục thành trùm trường được vậy?
Cậu ấy đi nhặt bóng rồi bước về phía tôi, khoảng cách giữa chúng tôi càng ngày càng gần, nhịp thở của tôi cũng nhanh hơn.
Tôi không muốn yêu đương, nhưng ai mà từ chối được cái nhan sắc này?
Nói xem, ai từ chối được?
“Lớp trưởng, nãy cậu dùng sai lực ném, nên bóng mới bị rơi giữa chừng.”
“Tớ cảm thấy là do tay tớ không có đủ lực.” Tôi sờ sờ đầu, có hơi xấu hổ.
Quanh năm ngâm mình ở thư viện, ít vận động, nên sức của tôi trói gà còn không chặt.
“Không sao, để tớ giúp cậu tìm cảm giác ném bóng vào rổ.”
Giọng nói trầm ấm của Thẩm Dục vang lên ngay sau tai tôi, hơi thở của cậu ấy nóng hổi như một một chiếc lông vũ quét qua cổ tôi.
Có hơi ngứa.
Cậu ấy nhét quả bóng vào tay tôi, khi lòng bàn tay vừa thô vừa ấm của cậu ấy chạm vào mu bàn tay tôi, cậu ấy lại đột nhiên lùi ra xa.
【 Ah ah ah! Hồi hộp ghê, tay mình toàn mồ hôi, có khi nào vợ lại ghét mình không nhỉ?]
【 Nhưng mình muốn dán lên người vợ! 】
Lòng bàn tay to lớn lại phủ lên mu bàn tay tôi một lần nữa, cậu ấy vừa nói vừa giúp tôi ném bóng vào rổ: “Nhớ phải nâng tay lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-tam-cua-trum-truong-khien-toi-boi-roi/3329475/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.