2
Không phải, tôi ghét Thẩm Dục.
Mà chủ yếu là do tôi và bạn cùng phòng Lý Mộng từ chối làm não yêu đương, chỉ muốn tập chung cho việc học.
Nên chúng tôi đã lập ra một quy định ——
Trước khi tốt nghiệp, ai thoát FA trước thì người đó là chó.
Còn phải bao ba bữa cơm cho người kia trong một học kỳ.
Có mất tiền hay không không quan trọng, chủ yếu là không muốn biến thành chó.
Về đến ký túc xá, sau khi uống hết một cốc nước, tôi mới trở lại bình thường.
Tôi xác định được hai việc.
Một: Không biết vì sao tôi lại có thể nghe được tiếng lòng của Thẩm Dục.
Hai: Thẩm Dục vậy mà lại thích tôi.
Tôi và Thẩm Dục không tiếp xúc với nhau nhiều lắm.
Chủ yếu là tôi hỏi thu bài tập về nhà của cậu ấy, cậu ấy không nộp, tôi báo lại với giáo viên, cậu ấy bị trừ điểm.
Một vòng tuần hoàn lặp đi lặp lại.
Nói một cách khó nghe thì một nửa số điểm lớp tôi bị trừ, đều là do cậu ấy.
Tôi không hiểu nổi, cậu ấy cuồng bị ngược à?
“Hiểu Hiểu, tìm được ai đăng ký chạy 3000 m chưa?”
Thấy tôi không trả lời, cô ấy tưởng tôi đang rầu rĩ, cô ấy nói tiếp:
“Nếu mà không ai đăng ký, tớ sẽ bắt Cố Phong tham gia.”
Tôi nhìn Lý Mộng:
“Học sinh xuất sắc như Cố Phong, lớp trưởng như tớ gọi còn không thèm phản ứng, mà cậu có thể bắt ép người ta à? Không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-tam-cua-trum-truong-khien-toi-boi-roi/3329474/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.