"Ngày An Hoài Thương tôi gả cho Minh Sơn, khi đó Minh Sơn đã được thừa hưởng gia tài kết xù của Phàm gia. Minh Sơn bị người trong Phàm gia ganh ghét vô cùng, bọn họ luôn gây ra những rắc rối trong công ty, hết những rắc rối này đến rắc rối khác, Minh Sơn lúc đó bận đến mức chẳng có thời gian ở bên vợ con, ông ấy luôn phải giải quyết mớ rắc rối mà anh em Phàm Chí Viễn, Phàm Huệ gây ra.
Minh Sơn có tài, ăn nên làm ra, thích sưu tầm đồ ý, cất giữ ở trong một nhà kho gọi là mỏ bạc.
À… Phải nói đến một chuyện, nhà họ An có một viên kim cương quý giá truyền từ đời tổ tiên cho đến bây giờ, khi tôi gả đi được mẹ truyền cho, tôi cất giữ nó ở mỏ bạc của chồng. Chuyện sẽ không có gì nếu như bọn người kia không biết đến viên đá kia, Phàm Chí Viễn thì ham mê vật chất, luôn âm mưu giành lấy chiếc ghế tổng của Minh Sơn, nghe thấy đá quý thì chẳng khác gì nghe thấy mỏ vàng, Phàm Huệ cũng ham muốn viên đá kia. Bọn họ đều bị hư vinh che mắt, lòng tham vô đáy đến đỗi không có tính người nữa.
Lần đó, Minh Sơn khó lắm mới có một dịp rãnh rỗi, đưa mẹ con chúng tôi ra ngoài dã ngoại, vừa hay là ngày sinh nhật của con trai. Chúng tôi dã ngoại ở Đài Tây Bắc, tiện thể đến thăm em gái của tôi.
Tôi có một người em song sinh, tên là An Thoại, em ấy là song sinh với tôi nhưng lại bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-cung-la-anh/2664512/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.