Cuối cùng anh cũng trở lại, toàn thân nồng nặc mùi thuốc láđứng ở cửa thay giày, cúi đầu, nói với tôi. « Xe hỏng giữa đường, vừamới sửa xong ».
Không nhìn thấy ánh mắt của anh, tôi nói chuyện với cái ót đen thùi,nghe thấy giọng của mình bình bình lặng lặng. « Không sao, tắm rửa đirồi ngủ ».
Chất vấn anh ? Vạch trần anh ? Không. Tân hôn ngày đầu tiên, tôi phải duy trì cục diện đoàn kết an định, dù cho mọi thứ đều là giả dối. Nghethấy tôi nói vậy, dường như anh thở phào nhẹ nhõm, xoay người cởi quầnáo đi tắm, lê từng bước từng bước, hành động và vẻ mặt mệt mỏi thấy rõ.
Anh Dũng ngữ điệu nhẹ nhàng lúc chiều không còn thấy bóng dáng đâunữa, chúng tôi lặng im, hệt như con trai, đóng chặt cái vỏ của mình.
Điện thoại của anh đặt trên bàn, ngó thứ đồ điện nho nhỏ ấy, tôi cảmthấy sức hút vô cùng khổng lồ. Điều tra số điện thoại di động ? Giốngnhư trong phim, tra nhật ký cuộc gọi, gọi lại, lật được mặt con yêu tinh phía sau bức màn, đánh tàn bạo, khóc lóc van xin, trả đũa, uy hiếp haylợi dụng ? Vươn tay ra, rốt cuộc vẫn để xuống, tâm niệm bốn chữ châmngôn. « Yên ổn đoàn kết, yên ổn đoàn kết ».
Quên đi, mắt không thấy coi như không có.
Đêm đó, chúng tôi hành hạ nhau trên giường, tắt đèn rồi quấn lấynhau, anh quên mất cái thứ vị chuối kia, tôi quên khoe thành quả củađống sữa tắm và nước hoa, anh cứ việc gạt tôi, tôi cứ việc oán anh, tôicắn lên ngực anh, như kẻ ăn thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-cui-gao-khong-vuong-khoi-bep/38287/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.