"Ẩn sâu trong mỗi chúng ta đều tồn tại một nỗi sợ vô hình, và em cũng giống như họ vậy, em sợ mất anh."
________
Quay lại hiện tại, lão Chu ngỏ ý muốn Trịnh Minh An kết thân cùng con gái mình, ông ta không tiếc lời khen ngợi đứa con gái vừa đảm đang lại chăm chỉ, nhan sắc hơn người ở nhà. Nhưng đó là do ông ta nói, còn thực hư thế nào ai mà biết được.
Trịnh Minh An đương nhiên không có hứng thú với vấn đề này, anh chỉ ngồi nghe, lâu lâu phụ họa vài câu khách sáo mà thôi. Một lúc anh quay sang hỏi Vương Tuấn Phong có buồn ngủ không, nếu muốn ngủ thì có thể về trước, mình anh có thể đối phó với lão già này được. Vương Tuấn Phong đương nhiên không chịu rồi.
Kế tiếp, một nhân viên phục vụ mang đến một chai rượu Rum, động tác chuyện nghiệp rót ra cho mỗi người một ly. Ông Chu phất tay cho lui tất cả phục vụ kể cả hai mỹ nữ bên cạnh ông, Trịnh Minh An biết ông ta chuẩn bị bàn vào chính sự rồi.
Ngồi ngay ngắn lại chuẩn bị tâm lý thảo luận, nào ngờ ông ta đẩy cho Vương Tuấn Phong một ly rượu, lên tiếng mời cả ba cùng uống không say không về.
Chất lỏng sóng sánh bên trong theo ánh đèn mờ ảo mà có phần ma mị mê người, không biết ma xuôi quỷ khiến thế nào mà Vương Tuấn Phong cầm lấy ly rượu kia, một phát uống sạch.
Trịnh Minh An:...
Trịnh Minh An bên cạnh hoảng hốt muốn giành lại ly rượu từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-hoang-hon-chot-tat/2679497/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.