Vận động mạnh suốt cả đêm nên một người cường tráng như Lương Phi Phàmcũng ngủ gục đến khi mặt trời mọc bằng ba cây sào. Trong lúc mơ màng,anh nghe có tiếng người khẽ đi lại ngoài cửa, anh cựa quậy làm Cố Yênđang nằm trong lòng mình cũng thức giấc.
Lương Phi Phàm bị thânthể mềm mại của Cố Yên quấn lấy, anh mỉm cười rướn người hôn lên mặt cô, ôm cô vào lòng dỗ dành bằng những lời ngọt ngào nhất.
Ngườiquản gia thấy trong phòng đã có tiếng động, vội vàng bước tới, khẽ gõcửa. Lương Phi Phàm kéo chăn che kín cơ thể không mảnh vải của Cố Yên,chỉ còn để lộ ra cái đầu nhỏ bé: “Vào đi.”
Người quản gia vộivàng đưa hai chiếc điện thoại đã đổ chuông liên hồi suốt từ sáng cho côhầu gái mang vào. Lương Phi Phàm nhận lấy rồi xem, cuộc gọi cho anh làcủa thư ký Lâm và mấy vị giám đốc cấp cao, chắc là vì lễ ký kết hợp đồng chiều nay, anh vốn định buổi sáng giải quyết từng vụ một nhưng tối quamùi vị của cô quá ngọt ngào khiến anh thử đi thử lại vẫn không đành lòng dừng lại, hai người vật lộn mãi tới khuya mới ngủ, đến công việc buổisáng cũng phải lùi lại.
Thử xem cuộc gọi nhỡ trong điện thoạicủa Cố Yên, tất cả đều đến từ một số lạ không tên, Lương Phi Phàm hơinhíu mày, cô hầu gái vội vàng lui ra, vừa đi vừa quan sát dấu vết còn để lại trong phòng. Trên nền nhà là đống quần áo quấn vào nhau, trên chiếc bàn thấp nào là nến, nào là thức ăn lộn xộn cả đống, trên giường cũngđã thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-ro/1299309/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.