Thẩm tổng, chúng ta không còn anh em, phiền thay đổi lại cách xưng hô.
Giọng điệu xa cách của Thẩm Niệm Tuyết làm trái tim Thẩm Diệc Thần đau đớn.
Anh đặt tay lên tim mình để ngăn nó không đau.
Thẩm Niệm Tuyết chỉ liếc nhìn anh rồi xoay người đi.
Cô không muốn dính dáng gì đến người đàn ông này nữa.
...
Thẩm Niệm Tuyết cô bất giác lại đi đến một hồ sen trong khuôn viên bữa tiệc, hít thở không khí ở đây cũng thật tốt.
- Dô! Thẩm Niệm Tuyết?
Giọng điệu chua ngoa vang lên sau lưng cô, không ai khác chính là chị dâu của Thẩm Niệm Tuyết- Trương Tử Uyên.
- Chào, chị dâu!
Trương Tử Uyên cười nhếch nhìn Thẩm Niệm Tuyết.
- Em chồng sao lại về sớm thế? Sao không ở nước ngoài lập nghiệp rồi sinh con đi?
Thẩm Niệm Tuyết day day thái dương của mình, gặp phải Trương Tử Uyên quả là oan gia trái chủ.
- Lười nói chuyện với chị!
Thẩm Niệm Tuyết lướt qua Trương Tử Uyên mà đi, cô ta cũng không phải dạng vừa, nắm lấy cánh tay Thẩm Niệm Tuyết mà kéo lại.
- Này, cô nói chuyện với chị dâu của mình như thế sao?
- Tôi nói cho cô biết, đừng mơ tưởng đến A Thần, trong tim anh ấy không có chứa chất cô đâu.
Thẩm Niệm Tuyết nhìn Trương Tử Uyên bằng ánh mắt chán ghét.
- Nếu anh ta biết cái miệng của cô thế này chắc chắc vui lắm nhỉ?
- Cô!
Trương Tử Uyên thẹn quá hóa giận, vung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-nhau-mot-doi-tu-tien-sinh-cuong-sung-vo/2605488/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.