Vợ à, anh xin lỗi em, anh biết lỗi rồi mà, làm ơn mở cửa cho anh đi, ngoài đây lạnh quá.
- Lạnh c.h.ế.t anh đi, ôm ôm ấp ấp với người phụ nữ khác thì đừng có ngủ cùng với tôi.
Hạ Khúc Yên bực bội, lẩm bẩm trong miệng, cô ôm chiếc gối trong lòng, gục mặt xuống.
Tư Quân Thành đứng bên ngoài không thấy động tĩnh, anh thở dài một hơi rồi bước xuống nhà.
Mẹ anh đã ngồi sẵn ở sofa từ lúc nào, bà ra hiệu cho anh ngồi đối diện.
Tư Quân Thành bước đến ngồi xuống, lúc này mẹ anh mới nghiêm nghị.
- Con có vợ rồi còn làm ra cái thể thống này? Có còn cho vợ con một tí mặt mũi không?
Tư Quân Thành cúi mặt.
- Con và cô ấy chỉ là bạn bè.
- Bạn bè lại có thể ôm nhau rồi khoác áo như vậy sao?
Mẹ Tư Quân Thành đã đến bên cạnh anh từ bao giờ, tiện tay cốc cho anh một phát.
- Tỉnh lại đi, còn vợ của con nữa thì sao? Nếu không chăm sóc nó thật tốt thì ta sẵn sàng gạch tên con ra khỏi sổ hộ khẩu.
Bà nói rồi thì bước đi, để lại Tư Quân Thành còn phát ngốc ở đấy.
Có lẽ anh thật sự có lỗi với Hạ Khúc Yên.
...
Cạch!
Hạ Khúc Yên nằm cuộn tròn một cục như com mèo nhỏ.
Tư Quân Thành đến bên cạnh cũng không phát hiện.
Đến khi anh lật mền của cô ra thì mới hoảng hồn.
- Tư Quân Thành, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-nhau-mot-doi-tu-tien-sinh-cuong-sung-vo/2605486/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.