Cha mẹ Hàn Lâm ngồi xem phim lại bị dáng dốc nhỏ nhắn của Minh Yên hút mắt, An Yên chỉ vừa bắt thấy nàng thôi đã vội mừng lên tiếng:
- Minh Yên con đã dậy rồi đấy à? Sao không lại ngồi cùng chúng ta đợi bữa trưa luôn nhỉ?
- Vâng a.
Minh Yên gật nhẹ đầu đồng ý rồi từng chút ngồi vào chiếc ghế đơn bên cạnh bàn khách, thẳng lưng hai chân khép nép nàng lại hướng mắt vẫn cứ chăm chăm tới cha mẹ Hàn Lâm.
Thiên Diệp xem phim bị nhìn đến mất tự nhiên, liền cầm điều khiển nhỏ tiếng ti vi, cũng đồng thời quay sang cười nhẹ cất giọng trầm khàn:
- Con có gì muốn nói hay sao mà nhìn ta mãi thế?
- Là về chuyện của Lầm Lâm à?
Thiên Diệp chỉ vừa dứt lời thôi An Yên đã lên tiếng, ý hỏi lại như một lời khẳng định, hướng đến người con gái nhỏ mà quả quyết, Minh Yên hiểu chuyện cũng không vòng vo, thần sắc có chút nghiêm túc nàng nhẹ giọng:
- Hai bác là cha mẹ nuôi của Hàn Lâm có đúng không ạ? Và nếu thật như vậy thì cho phép con xin được thắc mắc ạ.
- Con bé không đổi họ nên việc này rất dễ nhận ra, mà dù sao cũng là tôn trọng quyết định của Lâm Lâm a. _ Thiên Diệp ngả lưng ra ghế mà mỉm cười nhẹ giọng ngán ngẫm.
- Cũng là chuyện bình thường, con cứ tự nhiên trò chuyện không cần quá phép tắt như vậy.
An Yên cười ôn nhuận, ngồi thẳng lưng như đã sẵn sàng tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-luc-cuoi-cung/3610841/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.