“Tại sao Sở Nhiễm lại tặng ba tấm vé? Tại sao anh ấy cũng tặng nó cho anh?” Tôi khó hiểu hỏi.
“Có thể là anh ấy biết anh đã giành được trái tim của em, nên anh ấy chịu thua đó mà. Có thể anh ấy tặng nó như một lời chúc phúc cho chúng ta.” anh nói và sau đó nháy mắt với tôi. Tôi đột nhiên cảm thấy đỏ bừng mặt vì những gì anh nói. Tôi chuyển ánh nhìn sang chỗ khác.
“Em còn chần chờ gì nữa, Yên Nhi. Mau vào bên trong chuẩn bị mọi thứ rồi chúng ta xuất phát thôi nào!.”
“Nhưng, Hạ Tuy.”
“Không nhưng nhị gì cả. Mau chuẩn bị rồi đi thôi.”
Hạ Tuy nắm lấy vai tôi sau đó đẩy cơ thể tôi vào phía bên trong cửa căn hộ của tôi, nhẹ nhàng đẩy tôi đi vào bên trong căn hộ của tôi.
Tôi không nói gì nữa vì tôi biết với cái tính bướng bỉnh và cứng đầu của anh thì dù tôi có nói thêm bất cứ điều gì đi chăng nữa anh cũng sẽ không nghe theo.
***
Sau khi vào bên trong, tôi đánh thức tiểu Bảo dậy, sửa soạn cho thẳng bé xong, tôi quay sang sửa soạn cho bản thân mình. Sau đó chúng tôi rời khỏi căn hộ của tôi. Chúng tôi đi đến nơi được ghi bên trên tâm vé.
Khi chúng tôi đến trước một công viên giải trí lớn. Tôi thoáng nhìn khuôn mặt của tiểu Bảo. Sự phấn khích cùng niềm vui của những gì thằng bé nhìn thấy nó có thể được nhìn thấy trên khuôn mặt của thằng bé.
Công viên giải trí lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-le-cua-ceo/2930841/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.