Chương trước
Chương sau
Tử Lâm lạnh giọng " Đưa kéo cho cô ta."

Một tên nhân viên nhanh chóng bước đến, đưa cho Ngọc Dao cây kéo nhỏ.

Ngọc Dao liền cầm chặt lấy, không do dự mà làm một đường ngay gấu áo, cắt phăng đi để lộ phần bụng.

Tử Lâm nhướng mày có chút không vui.

" Tôi giúp cô lau sạch." Ngọc Dao từ tốn nói.

Thảo Nhi thấy vậy thì lại tiếp tục giở trò, ả thút thít " Tử Lâm."

" Sao vậy bảo bối?"

" Em không muốn cô ta chạm vào em, không chịu đâu."

" Ngoan! Bảo bối muốn gì anh đều đáp ứng."

" Muốn..." rồi đưa tay luồn vào ngực anh sờ soạt như đang gợi t.ình, giọng nói mật ngọt thì thầm vào tai anh " Làm t.ình."

Tử Lâm nghe xong mà trong lòng nổi giận, chỉ muốn đem Thảo Nhi ra băm thành trăm mảnh ngay tức khắc , nhưng anh vẫn phải giả vờ tươi cười đáp ứng.

" Được, chỉ cần bảo bối muốn, anh đều cho."

" Tử Lâm, anh thật tốt." Thảo Nhi mặt tươi như hoa, cười híp mắt.

Mặc Tử Lâm phẩy tay ra hiệu, mọi người như hiểu ý, căn phòng đông người bỗng chốc lần lượt rời đi.

Kể cả Ngọc Dao, cô cũng muốn đi, không muốn ở lại đây thêm bất kỳ giây phút nào nữa, nhưng Tử Lâm bất ngờ lên tiếng.

" Đứng lại, tôi cho em đi chưa?"

Ngọc Dao khựng lại, cô bình tĩnh nói: " Anh không cho tôi đi, không lẽ lại muốn tôi làm khán giả sao?"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.