Mặc Tử Lâm lập tức đuổi ngay sau phía Ngọc Dao, nhìn thấy bóng lưng cô đi vào trong phòng, anh xải bước nhanh hơn về phía cửa phòng mà mở tung ra.
" Em chạy cái gì?" Giọng nói Tử Lâm cất lên đầy khó nghe.
Ngọc Dao nhanh chóng lấy lại tinh thần, đưa tay chùi đi những vết máu còn dính trên miệng, xoay người lại mà cười mỉm, nhỏ giọng nói:
" Không phải tôi chạy, mà là trái tim tôi nó không thể đứng nhìn nổi nữa."
" Trái tim?" Tử Lâm nhướng mày, tiện tay khoá chốt cửa đi về phía chỗ Ngọc Dao, ánh mắt sắc lẹm đến đáng sợ " Chính em là người đẩy tôi cho người phụ khác, bây giờ còn có tư cách nói được câu đó sao?"
" Tại sao lại không thể?" Ngọc Dao tiếp lời ngay, giọng nói ấm ức như nghẹn đi tiếp tục nói:
" Anh là người làm ra, vậy mà lại không dám nhận trách nhiệm. Nếu như là tôi mang thai, anh cũng đối xử tôi như vậy có đúng không? Tôi là trò mua vui, là trò tiêu khiển của anh. Anh nói yêu tôi? Nó đang ở đâu? Tại sao tôi lại không nhìn thấy? Ngược lại sao tôi chỉ nhìn thấy tất cả những tổn thương mà anh dành cho tôi? Đây là cách yêu của anh sao? Mặc Tử Lâm."
Đôi mắt chợt ngấn lệ, Ngọc Dao như một lúc nói hết những nỗi lòng đã kìm nén bấy lâu. Nó như được dịp mà phun trào ra ngoài.
Mặc Tử Lâm tặc lưỡi, rồi bỗng bật cười thành tiếng như một tên khờ dại. Bước đến tiến sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-le-cua-anh/2511233/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.