Long Thần hốt hoảng chạy lại chỗ cô không nói không rằng trực tiếp bế bổng cô lên đi vào trong nhà trước sự ngỡ ngàng rồi vui vẻ của hai ông bà già.
Nhẹ nhàng đặt cô xuống ghế sofa ,anh nhẹ giọng hỏi.
" Anh mát xa cho em nhé ?"
Gọi là hỏi cho oai chứ anh đâu có định nghe câu trả lời từ cô. Vì anh biết cô sẽ từ chối cho nên... mạnh dạn làm liều.
Anh ngồi xuống trước mặt cô đôi tay thon dài bắt đầu xoa bóp chân cho cô , tất cả mọi cử chỉ đều hết sức dịu dàng và cẩn thận. Phải ,anh sợ mình sẽ làm cô đau . Cô đau một anh đau mười.
" Em thấy đỡ hơn không? Còn thấy khó chịu ở đâu nữa nói anh nghe có được không?"
Đột nhiên anh hỏi làm cô không biết trả lời thế nào.
" Tôi... tôi không sao rồi ."
Gặp lại tôi mà em có vẻ không được vui?
" Em ... Thời gian qua em và con đã ở đâu ?"
Lúc này cô đã khôi phục lại bộ dáng ban đầu . Lạnh lùng nhìn anh.
" Ở đâu ? Liên quan đến anh ?"
" Em là vợ anh . Tất nhiên có liên quan rồi ,em đừng lạnh nhạt với anh như thế được không? "
An Nhiên cười khẩy một cách trào phúng.
" Vợ ? Chúng ta đã không còn liên quan nữa rồi. Anh biết tôi là ai mà dám nói tôi là vợ anh.Hơn nữa bây giờ anh cũng đã có người mới ."
Long Thần không ngần ngại trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-loi-yeu-thuong/2805264/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.