Bụng bầu năm tháng tuy không quá lớn nhưng cũng khá khó khăn trong việc di chuyển huống hồ lại là thai đôi. Cô rất cẩn thận trong mọi tình huống. Hai đứa bé là cả sinh mệnh và tinh thần của cô.
Về nhà liệu gặp lại nhau anh có vui không? Anh có nhớ cô và con không ? Hay anh quên cô rồi lại đang vui vẻ bên ai ?
Ha nực cười ! Tất nhiên là anh đã quên rồi nếu không sao bao lâu nay anh không hề tìm kiếm cô.
Chắc là anh ấy đang rất hạnh phúc bên cạnh người bạn thân thân ai nấy lo của cô rồi.
Nhìn khung cảnh bên vệ đường quen thuộc mà nhớ nhung . Cũng có những thời điểm hai người từng hạnh phúc như bao cặp đôi khác.
Sáng thức dậy cùng nhau đi chạy bộ , cùng nấu ăn rồi cùng xem phim ngôn tình ...
Vô thức nước mắt đã rơi từ lúc nào không hay...
" Nhiên Nhiên con đang buồn sao ? Có gì nói với mẹ đừng cất giữ trong lòng , mẹ đau lòng lắm ."
Mẹ Long vừa nói vừa nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt ấy làm An Nhiên giật mình. Gạt bỏ những suy nghĩ kia cô lại tươi cười nói chuyện
" Mẹ..con không sao chỉ là nhìn cảnh nhớ người thôi .. hì."
Mẹ Long chỉ biết thở dài. Đứa con dâu này từ lâu bà đã yêu thương như con bây giờ thấy nó khổ sở tất nhiên bà rất đau lòng. Mà nguyên nhân cũng từ thằng con trai của bà mà ra.
Bà thầm nghĩ " phải dạy cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-loi-yeu-thuong/2805266/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.