Ta thong thả nhấp một ngụm trà, không định vạch trần nàng ta:
“Thì ra là thân thích xa. Đã là biểu muội của phu quân, vậy cũng là biểu muội của ta.”
“Phu nhân quá khách khí rồi.”
Giang My nhìn ta vẫn có vẻ cung kính, nhưng ta không bỏ lỡ ánh khinh bỉ và oán hận trong mắt nàng ta.
Nàng ta nhất định nghĩ ta chỉ là một người bị bịt mắt lừa gạt, ngu ngốc bị chơi đùa trong lòng bàn tay.
Nàng ta hận ta? Chẳng phải nên hận Lục Triệt sao? “Đông Nhi, lão gia đang ở đâu? Biểu muội trong nhà đến, chàng ấy không có lý nào lại không gặp khách. Đi mời phu quân đến.”
Ta dặn.
Đông Nhi liếc nhìn sắc mặt Giang My, cố ý nói:
“Phu nhân, lão gia bây giờ không tiện. Hiện tại người đang ở chỗ Hạ di nương và các di nương khác, e là không rảnh thoát thân.”
Nghe vậy, ta áy náy mỉm cười:
“Lão gia bận thì thôi, ta tiếp đãi biểu muội cũng vậy.”
Sắc mặt Giang My lập tức thay đổi, bật thốt lên:
“Cái gì mà Hạ di nương? Lục Triệt khi nào có thiếp phòng, sao ta không biết?!”
Nhận ra mình thất lễ, nàng ta vội vàng giải thích:
“Ta nghe trưởng bối trong nhà nói biểu ca Lục Triệt rất trọng tình, không ngờ trong phủ lại có di nương, nên ta hơi… ngạc nhiên.”
Ta khẽ thở dài:
“Nam nhân mà, ai chẳng tam thê tứ thiếp? Hai tháng trước, phu quân ta nạp ba di nương liền một lúc, mỗi ngày vui đến nở cả mặt. Thấy chàng vui như vậy, ta cũng chẳng tiện nói gì, chỉ cần phu quân vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-duyen/4944059/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.