Tối hôm ấy, nằm trong lòng Trịnh Khải lướt điện thoại. Cô chẳng biết anh vẫn còn đang đăm chiêu suy nghĩ rất nhiều thứ. Vừa ngước mắt lên đã khó hiểu với khuôn mặt thẩn thờ của anh.
-Trịnh Khải, anh sao vậy?
-Hả? À anh đang suy nghĩ đến Trương Mạo.
Nhược Vy trong lòng tự nhiên lo lắng, cô ngước mắt nhìn anh môi mấp máy những từ ngữ dùng để bạo biện giúp Trương Mạo.
-Trịnh Khải à... Trương Mạo thật sự không phải như anh nghĩ đâu... anh ấy...
-Anh biết, sáng nay anh đã nói chuyện với anh ta. Cũng đã hiểu ra rất nhiều chuyện.
-Như vậy là anh không trách Trương Mạo sao?
-Em sao hôm nay lại quan tâm đến anh ta thế?
Nhược Vy chột dạ bĩu môi, còn anh lại nhíu mày nhìn cô.
-Dù biết hai người không có chuyện gì nhưng mà anh vẫn ghen đấy nhé.
-Tào lao.
-Tào lao không? Cắn chết em.
-Haha... nhột em... haha... đừng mà...
Trước khi chìm vào giấc ngủ, một màn lăn lộn cứ vậy diễn ra. Mệt lả rồi thì lại ôm nhau ngủ đến sáng hôm sau. Chủ nhật như này, ngủ phè phởn đến 7, 8 giờ là điều tuyệt nhất. Nhược Vy tỉnh dậy mò mẩn mãi mà không thấy anh. Cô mơ màng bước vào nhà vệ sinh làm vệ sinh cá nhân. Vừa bước xuống nhà đã
nghe ầm thanh cười đùa trong bếp. Cô đưa mắt nhìn vào liền phì cười khi thấy một lớn, một nhỏ đang cùng nhau làm bữa sáng cho cô. Bước vào bếp cô khế ho nhẹ khiến hai cha con quay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-anh-loi-xin-loi/3706956/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.